Tuyện Sex Teen > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3

Phần 112
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Tống Thanh Thư lúc này thân thể đã tê rần, hai tay giữ lấy tóc Mộc Uyển Thanh, đứng vững quy đầu ngay cổ họng của nàng, thân thể kịch liệt run run, dục vọng dồn dập phóng ra làm cho Tống Thanh Thư đã nhẫn nại đến cực hạn, thân dưới đan điền lập tức sôi trào nóng hổi, phấn chấn đạt đến đỉnh điểm, rốt cuộc chịu không nổi, thân dưới giống như thuốc nổ dẫn phát, vô số làn nhiệt lưu kích xạ ra, như giang hà vỡ đê phun ra…

Cùng lúc Tống Thanh Thư xuất tinh bắn ra, sâu trong u cốc của Mộc Uyển Thanh cũng co rút lấy đạt tới cao trào, âm tình cũng trào không ngừng chảy xuôi ra khỏi cửa ngọc môn quan, làm ướt đẫm cái tiểu nội khố của nàng.

Sau đó Mộc Uyển Thanh một hồi ho kịch liệt, cuống quýt ngồi thẳng thân thể, một bên cầm khăn lụa chà lau vết tích khóe miệng trào chảy ra đầu tinh dịch trắng sữa, một bên oán trách liếc mắt nhìn Tống Thanh Thư, trong lúc vẫy tay này lộ ra ngoài tràn đầy mị ý, nhìn thấy Tống Thanh Thư trợn cả mắt lên.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: https://truyenteen.pro

Ngày kế tiếp hai người càng gắn bó như là keo sơn, buổi sáng dắt tay ra ngoài du sơn ngoạn thủy, buổi tối trở lại trong phòng lặp lại trò để cho Mộc Uyển Thanh bú liếm cây côn thịt, nàng vừa nhập vào bể tình, ở trước mặt tình lang thay đổi rất khác so với thường ngày thì lạnh như băng, lúc này trở nên nhu tình như nước, trừ kiên thủ một bước cuối cùng, Tống Thanh Thư nói lên bất kỳ yêu cầu gì thì nàng cũng không có cự tuyệt, tâm tư cứ nghĩ làm như thế nào để cho tình lang cao hứng.

Tống Thanh Thư cứ thế vượt qua như là thần tiên vậy, rốt cục vẫn phải đến ngày ly biệt.

Sáng sớm Mộc Uyển Thanh từ trên giường ngồi xuống, nhìn bên người Tống Thanh Thư vẫn còn ngủ say, nhỏ giọng lẩm bẩm:

– Tống đại ca, lần này đại ca người mang trọng trách, mà ở lại chỗ này theo muội hai ngày nay làm muội thật cao hứng. Nhưng trong lòng muội cũng rõ ràng, không thể tùy hứng cứ quấn quýt lấy đại ca bởi vì đại ca đại sự phải làm, muội cũng nam hạ Cô Tô, chờ muội hoàn thành nhiệm vụ rồi đi sẽ tới tìm đại ca…

Khi Mộc Uyển Thanh đã bồng bềnh đi xa, Tống Thanh Thư mở hai mắt ra, sờ sờ bên môi dư hương còn có đọng lại vệt nước mắt của nàng, trong lúc nhất thời cảm thấy mất mác…

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: https://truyenteen.pro

Lúc này cách xa ngoài cái trấn này ngoài trăm dặm, trong một biệt viện, một quý công tử mặc cẩm y đang nghe thuộc hạ của mình hồi báo, không khỏi chau mày:

– Phía trước mấy cái thôn trấn kia cũng không có tin tức hắn sao?

– Hồi bẩm chủ nhân, không có.

Quý công tử mặc cẩm y nhịn không được ở trong phòng đi qua đi lại:

“Kỳ quái, hai ngày trước từ trấn Lưu Liên truyền đến tin tức hắn đang ở đó, theo hành trình tính toán, hắn ngày hôm nay phải đến nơi đây thì mới đúng, chẳng lẽ là hắn trên đường đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?”

“Bỏ qua đi… không có khả năng, võ công của hắn cao như vậy, trong thiên hạ có mấy người hiện giờ làm hắn bị thương chứ.”

Quý công tử mặc cẩm y rất nhanh phủ định ý nghĩ của chính mình, khuôn mặt tuấn tú tràn ngập nghi hoặc.

Tên thuộc hạ quỳ một chân trên đất, lo sợ đến mức cũng không dám thở mạnh, mặc dù chủ nhân này khôi ngô anh tuấn tuyệt luân, nhưng hắn ngay cả ngẩng đầu lên nhìn cũng không có, vì rất sợ trong thời khắc này gặp phải rủi ro.

– Hồi bẩm chủ nhân, trấn Lưu Liên truyền đến tin tức.

Rất nhanh một tên thuộc hạ khác đi nhanh tới, bất quá sắc mặt cực kỳ cổ quái, tựa hồ đang do dự có nên nói hay không.

Quý công tử mặc cẩm y thúc giục nói:

– Nói mau.

– Hồi báo chủ nhân, theo thám tử từ trấn Lưu Liên Trấn báo về, hắn đã vào tửu điếm do chúng ta an bài, sau đó thì không hề rời đi khỏi thôn trấn, ban ngày cùng… cùng vị kia… vị Mộc cô nương kia đi chung quanh du ngoạn, buổi tối lại cùng vị kia Mộc cô nương cùng một… phòng.

Tựa hồ có thể cảm nhận được chủ nhân nộ hỏa, tên thuộc hạ trả lời trở nên ấp a… ấp úng.

Quý công tử mặc cẩm y da mặt run run, hít vào một hơi thật sâu, phất tay một cái, giọng nói không có cảm giác:

– Các ngươi đi xuống trước đi.

– Bẩm vâng…

Hai tên thuộc hạ như được đại xá, vội vàng lui ra ngoài, đến khi mắt thấy chủ nhân không có cách nào nghe được, hai gã thuộc hạ liếc nhau, không hẹn mà cùng yên ắng giơ ngón tay cái lên:

– Gã họ Tống kia thật trâu bò a!

– Đúng vậy, chủ nhân thịnh tình chiêu đãi hắn như vậy, hắn lại ở nơi mà chủ nhân cung cấp cũng nữ nhân khác lêu lổng, thực sự là…

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: https://truyenteen.pro

Lưu trong phòng vị Quý công tử mặc cẩm y trong lòng nôn nóng không chịu nổi, rốt cục nhịn không được cầm lấy trước mặt một cái chén sứ công phẩm nện trên mặt đất, tức giận đến cả người run:

“Hừ… giỏi cho ngươi một Tống Thanh Thư, thua thiệt ta hai ngày này vẫn là lo lắng ngươi, kết quả tên hỗn đản này cũng ở trong phòng ôn nhu hương lưu quên ca lối về!”

Lúc này vừa ly khai khỏi trấn Lưu Liên thì Tống Thanh Thư đột nhiên bị hắt hơi, nhịn không được sờ mũi một cái, khóe môi lộ ra một tia tà ý: “Ta lần này không theo lẽ thường xuất bài, ở chỗ này dừng lại hai ngày, nói vậy chắc là tên thần bí nhân kia, khẳng định là đang chờ ta đến phát điên đi.”

Tống Thanh Thư chợt nhướng mày, nhìn sang phía sau trong rừng trúc:

– Thời gian theo ta đã lâu như vậy, hãy xuất hiện đi…

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: https://truyenteen.pro

– Kim Xà Vương quả nhiên võ công trác tuyệt, ta chỉ mới hơi thở nặng một chút đã bị ngươi hiện.

Một đạo cô mỹ mạo mỉm cười từ trong rừng trúc chậm rãi đi ra, đạo bào màu vàng phớt đỏ, tất nhiên đó là Xích Luyện Tiên Tử Lý Mạc Sầu đến.

Nàng tiếng nói mềm nhẹ uyển chuyển, thần thái kiều mỵ, mắt ngọc mày ngài, màu da trắng nõn, thực là một mỹ nhân tuyệt trần, cũng không thấy nàng nhấc chân, thì đã khinh phiêu bay đến cách Tống Thanh Thư tầm hơn một trượng.

– Tiên Tử đừng khách sáo, bằng vào quan hệ của chúng ta, mở miệng một tiếng là Kim Xà Vương, thì thấy vô cùng xa lạ.

Tống Thanh Thư cảm thán, nữ nhân trước mắt này phất trần trong tay nhẹ nhàng lay động, thần thái thật là ung dung, đảo đôi mắt đẹp, đôi má đào hồng hồng, người nào không biết nào nghĩ tới nàng là một nữ ma đầu giết người không chớp mắt.

Lý Mạc Sầu trong lòng thầm thấy phiền, ta và ngươi lại có quan hệ gì chứ? Bất quá trên mặt nàng vẫn cười tươi như hoa:

– Công Tử cũng không phải là mở miệng một tiếng Tiên Tử khách sáo, như vậy có khác gì…

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Tiên Tử phong lưu vũ mị, dung nhan so với hoa tiên còn xinh đẹp hơn, tại hạ nếu như xưng là Lý đạo cô, thì có vẻ hạ thấp cái đẹp, còn nếu xưng hô Lý Mạc Sầu cô nương thì lại lỗ mảng. Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể gọi là Tiên Tử thì mới hợp với dung nhan tuyệt trần này nhất.

Lý Mạc Sầu bị hắn một phen tán thưởng khiến cho hai má càng hồng hơn, nàng cả đời này, từ lúc bắt đầu xuất hiện trên giang hồ, chỉ có Lục Triển Nguyên là đã từng tán thưởng qua như vậy, sau này nàng trở thành Xích Luyện Tiên Tử, hung danh tại ngoại, người người thấy nàng đều sợ hãi, ai còn dám như vậy tán thưởng mỹ mạo của nàng?

– Tống công tử quá khen, có thể là ngày trước ta có vài phần tư sắc, nhưng bây giờ niên kỷ đã lớn, không còn xứng đáng hai chữ Tiên Tử.

Thấy Lý Mạc Sầu mặt hiện lên hoa đào, Tống Thanh Thư thở dài nói:

– Người nào mắt mù mà nói Tiên Tử lớn tuổi? Tại hạ nhìn thấy Tiên Tử da trắng hơn tuyết, da thịt mềm mại như là một tiểu cô nương vào tuổi trăng rằm… Ừ, nhưng mà quả thật là tại hạ không đúng, không nên xưng hô là Tiên Tử, mà là thay đổi một loại xưng hô khác.

Lý Mạc Sầu biết rõ đối phương là cố ý muốn hồ lộng mình, bất quá vẫn hiếu kỳ hỏi:

– Vậy thay đổi xưng hô như thế nào đây?

– Nhìn qua Tiên Tử trẻ tuổi như vậy, tại hạ nghĩ nên xưng hô với Tiên Tử là muội muội… chẳng biết Tiên Tử muốn gọi là Lý muội muội háy là Mạc Sầu muội muội cái nào nghe êm tai hơn?

Tống Thanh Thư nghiêm trang nhìn nàng, giống như là đang thật trưng cầu ý kiến nàng.

Lý Mạc Sầu rốt cục bị hắn mặt dày vô sỉ đánh bại, vừa thẹn vừa giận phun ra:

– Nghe tiếng đã lâu Kim Xà Vương phong lưu phóng khoáng, hoa hoa công tử luôn luôn hoa ngôn xảo ngữ để lấy lòng nữ nhân, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.

Tống Thanh Thư hơi cúi đầu như là cảm tạ về lời khen này, giống như là không có ý khác:

– Quá khen… quá khen, đây chẳng qua là giang hồ nhân sĩ quá yêu nên đồn đãi, kỳ thực tại hạ không có lợi hại như vậy, nói tỷ như hiện tại, tại hạ không có năng lực lấy lòng được Mạc Sầu muội muội đây này…

Lý Mạc Sầu tức giận liếc hắn:

– Không được gọi ta như vậy, ngươi xưng hô ta Lý đạo cô là được.

– Không được… gọi là Lý đạo cô như vậy thì quá bình thường, làm sao có thể thể hiện ra hết ý vị tuyệt đại phong hoa của muội muội chứ…

Tống Thanh Thư nghiêm trang cự tuyệt nói.

Lý Mạc Sầu hít sâu một hơi, cưỡng chế ý nghĩ xung động đánh người:

– Này… vậy ngươi cứ gọi ta là Tiên Tử đi.

– Được rồi, Mạc Sầu muội muội.

Tống Thanh Thư một lời đáp ứng luôn.

Lý Mạc Sầu thiếu chút nữa tức giận đến thổ máu miệng, Băng Phách Ngân Châm đã mấy lần từ trong tay áo vươn ra, nếu không phải là cố kỵ đối phương võ công cao xa hơn nàng, nàng đã sớm xuất thủ giáo huấn cái này miệng thúi của tên hỗn đản này rồi.

Đánh thì đánh không lại, lại thêm thiếu nợ hắn hai lần ân cứu mạng, Lý Mạc Sầu đành làm như không quan tâm đến đối phương xưng hô, nói sang chuyện khác hỏi:

– Tống công tử, ta trước sau theo ngươi thật ra là muốn hỏi một vấn đề, ngươi và Cổ Mộ phái đến tột cùng là có quan hệ như thế nào, vì sao hiểu được những tuyệt học của Cổ Mộ phái chúng ta?

Tống Thanh Thư thấy buồn cười:

– Ngày đó ở trong tửu lâu tại hạ không phải là đã từng nói qua sao, tại hạ là cô gia của Cổ Mộ phái, nên đối với võ công của Cổ Mộ phái đâu có cái gì là kỳ quái.

Lý Mạc Sầu không khỏi cả kinh:

– Chẳng lẽ… ngươi… ngươi và tiểu sư muội thực sự…

Nàng muốn nói là đã gần gũi, lại cảm thấy bất nhã, nên đành nuốt trở về câu sau cùng. Bất quá trong tâm cũng thấy cực kỳ cổ quái, suy cho cùng ái tình của Tiểu Long Nữ cùng Dương Quá thì nàng đã tận mắt chứng kiến qua, trước đây thấy Dương Quá nguyện với Tiểu Long Nữ cùng chết mà không muốn một mình chạy trốn, nàng đã từng vừa hâm mộ vừa ghen ghét…

– Ai nói tại hạ là cô gia của Tiểu Long Nữ chứ?

Tống Thanh Thư ngẩn ra, vô thức đáp.

– Ta là cô gia của sư tỷ Tiểu Long Nữ.

Lý Mạc Sầu nghĩ lại, sư tỷ của Tiểu Long Nữ? Không phải là ám chỉ mình sao? Lại giận dữ:

– Mong rằng công tử tự trọng, ta tuy võ công kém ngươi, nhưng cũng không phải là cái loại người mặc cho người khinh bạc.

Tống Thanh Thư lập tức hiểu ra là nàng hiểu lầm, cười khổ nói:

– Mạc Sầu muội muội, là ta nói chưa có rõ ràng.

Lý Mạc Sầu phất trần đảo qua, thanh âm càng lạnh lùng:

– Ta nói rồi, không được gọi như vậy, niên kỷ của ta lớn hơn ngươi nhiều…

Tống Thanh Thư nhún vai:

– Lý Tiên Tử trước đừng xung động, chờ tại hạ đem chân tướng cùng Tiên Tử giải thích qua một chút, đến lúc đó thì sẽ biết bị tại hạ kêu là Mạc Sầu muội muội thật ra là không có sai chút nào.

– Há, ta lắng tai nghe.

Lý Mạc Sầu cười nhạt.

Bị thái độ nàng lạnh lùng khó chịu, Tống Thanh Thư đành cười gượng nói:

– Thật ra thì cội nguồn từ chỗ Tiên Tử hiểu lầm là truyền nhân của Cổ Mộ phái sau này chỉ có Tiên Tử cùng Tiểu Long Nữ hai người, kỳ thực các người còn có thêm một vị đại sư tỷ.

– Đại sư tỷ?

Lý Mạc Sầu nhãn thần trở nên mê võng.

– Nói bậy bạ, nào còn có cái gì đại sư tỷ, chỉ có ta mới chính là đại sư tỷ.

– Là do chính sư phụ của Tiên Tử năm đó ở tại Liêu Đông thu nhận đệ tử…

Tống Thanh Thư liền vội vàng đem sự tình của Hồ phu nhân kể lại cùng nàng một lần.

– Sự tình chính là như vậy, trước đó không lâu tại hạ còn gặp qua tiểu sư muội của Tiên Tử, nàng đã cùng Hồ phu nhân nhận thức với nhau, chắc Tiên Tử cũng không hoài nghi về nhãn quang của Tiểu Long Nữ chứ?

Lý Mạc Sầu hừ một tiếng, lẩm bẩm nói:

– Tiểu Long Nữ tuy ngây thơ điểm, nhưng thân là chưởng môn của Cổ Mộ phái, đương nhiên là có khả năng nhận ra đối phương là người Cổ Mộ phái, lẽ nào ta thực sự còn có một đại sư tỷ sao?

– Dù sao cũng nên tin tưởng đi, dựa theo bối phận mà nói, Tiên Tử phải gọi tại hạ là tỷ phu, tại hạ gọi Tiên Tử là Mạc Sầu muội muội thì có gì là sai?

Tống Thanh Thư cười hắc hắc nói.

– Phì… ai gọi ngươi cái gì tỷ… phu…

Lý Mạc Sầu tức giận nguýt hắn một cái.

– Thật ra Mạc Sầu muội muội nếu như nhiều kêu gọi tại hạ vài tiếng là tỷ phu, biết đâu tại hạ cao hứng nói không chừng sẽ đem Ngọc. Nữ Tâm Kinh giao cho muội muội…

Tống Thanh Thư vừa nói vừa chú ý thần sắc của Lý Mạc Sầu.

Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật31-01-2023 16:55:42
Truyện ngẫu nhiên
Loạn luân chú cháu (Update phần 3)
Chị Thủy và em chồng (Update phần 4)