Tuyện Sex Teen > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5

Phần 160
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Lúc Tống Thanh Thư trở lại trong biệt viện nha môn, sắc trời đã tối, nên mời phu phụ Trình Dao Già ăn cơm.

Làm cho hắn ngoài ý muốn chính là, trong bữa tiệc Lục Quán Anh rõ ràng phá thiên hoang địa không có châm chọc khiêu khích hắn, chỉ là một mực trầm mặc, Trình Dao Già dường như cũng có tâm tư, thần sắc như mất hồn mất vía vậy.

– Lục thiếu trang chủ cứ thoải mái, buông lỏng tinh thần, trong khoảng thời gian này hảo hảo dưỡng thương, tại Dương Châu này không có nơi nào an toàn hơn so với nơi đây…

Tống Thanh Thư đặt chén rượu xuống, vừa cười vừa nói.

Lục Quán Anh sắc mặt thay đổi mấy lần, vẫn chắp tay:

– Đa tạ!

Tống Thanh Thư lông mày nhướng lên, thấy thái độ đối phương trước, sau hoàn toàn bất đồng, có chút kỳ quặc, nhịn không được liếc nhìn qua Trình Dao Già, phát hiện nàng sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, bàn tay cầm đũa như là vô thức, bộ dạng đang một tâm sự nặng nề.

“Kỳ quái.” Tống Thanh Thư thoáng qua, bất quá rất nhanh vui vẻ, hắn hôm nay không muốn suy tính quá nhiều sự tình, nên không có tinh lực phỏng đoán tâm tư của đôi phu phụ này.

Sau khi cơm nước xong, Tống Thanh Thư đem phu phụ bọn họ an bài nghỉ ngơi tại gian phòng sát vách, sau đó lại sắp xếp đại phu, thị nữ chiếu cố cho Lục Quán Anh, Trình Dao Già sắc mặt trở nên ửng hồng, cũng chạy tới cùng chiếu cố trượng phu.

Tống Thanh Thư biết rõ Trình Dao Già lo lắng mình thừa cơ hội đối với nàng làm cái gì đó, nghĩ thầm mình có đáng sợ như vậy không chứ, trượng phu của ngươi bây giờ còn đang ở đây, hắn cũng không có ngăn cản, dù sao hai người bọn họ là phu phụ, mặc dù có cái gì thư từ hôn, bất quá bọn họ đã chung sống nhiều năm như vậy, làm sao có thể nói đứt đoạn liền đứt đoạn?

Trở lại gian phòng mình, Tống Thanh Thư suy nghĩ cục diện Dương Châu bây giờ, cùng với chuyện của Lý Khả Tú, bất tri bất giác đêm đã khuya.

Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu nhìn phía cửa ra vào.

– Tống… Tống công tử, ta có thể vào không?

Ngoài cửa có tiếng nhẹ nhàng gõ cửa, sau đó vang lên thanh âm nhút nhát e lệ Trình Dao Già.

– Mời vào!

Tống Thanh Thư đã nhận ra thanh âm đối phương loáng thoáng có chút run rẩy, trong lòng thấy kỳ quái không thôi, hắn và nàng cũng đã ở chung đã lâu như vậy, nàng như thế nào còn sợ mình như vậy?

Kỳ thật nghiêm chỉnh mà nói, Trình Dao Già dù sao cùng là đồng lứa Hoàng Dung, bởi vậy song phương tuổi chênh lệch khá nhiều, có thể Trình Dao Già theo lý tính là tỷ tỷ của hắn cũng như Hoàng Dung, thế nhưng là nàng tính tình thẹn thùng xấu hổ, khuôn mặt lại mềm mại, vì thế trong thời điểm hai người ở chung, Tống Thanh Thư lại xem nàng như là đồng vai phải lứa vậy…

Cửa rất nhanh từ bên ngoài bị đẩy ra, một thiếu phụ đoan trang dịu dàng đi vào, một bộ xiêm y váy dài lộ ra tú lệ động lòng người.

– Lục phu nhân bây giờ thật xinh đẹp.

Tống Thanh Thư tán thưởng, đồng thời ánh mắt rơi vào thân nàng còn mang theo hơi nước trên tóc, hiển nhiên nàng vừa tẩy rửa thân thể không lâu.

– Chẳng lẽ ta trước kia ta không xinh đẹp?

Trình Dao Già ngẩng đầu nhìn về phía hắn, đôi mắt chiếu sáng rạng rỡ.

Tống Thanh Thư kinh ngạc khi thấy sự can đảm của nàng, đồng thời chú ý tới nàng tiện tay đóng cửa chặt gài chốt lại, liền cười nói:

– Phu nhân hôm nay tựa hồ buổi cơm không uống rượu, như thế nào lá gan tựa hồ lại lớn như vậy?

Trình Dao Già mặt đỏ, dậm chân nói:

– Ngươi lại giễu cợt ta! – Được rồi… là ta không phải, ngay bây giờ sẽ bồi tội cho phu nhân đây…

Tống Thanh Thư thi lễ, làm cho Trình Dao Già mỉm cười…

– Chỉ là không biết phu nhân muộn như vậy tìm ta, cuối cùng là có việc gì? – Không có việc gì thì không thể tới tìm ngươi sao?

Trình Dao Già cắn bờ môi, sóng mắt lưu chuyển liếc hắn một cái.

– Đương nhiên là có thể, Lục phu nhân lúc nào muốn tới tìm ta, ta cũng sẽ quét dọn giường chiếu đón chào.

Tống Thanh Thư lời vừa ra khỏi miệng, cũng có chút hối hận, câu này nói ra không khỏi là có ý khác, rất dễ làm cho người ta hiểu lầm, nhưng lần này thật có chút oan uổng, hắn nói hoàn toàn chính xác không có nghĩ tới cái chuyện kia.

Còn Trình Dao Già thì vô thức hướng phía cái giường nhìn lướt qua, khuôn mặt lập tức nổi lên màu hồng son phấn, trên bộ ngực sung mãn phập phồng, bỗng nhiên mở miệng nói ra:

– Ta muốn tìm ngươi uống rượu, không biết ngươi có hứng thú hay không?

Tống Thanh Thư ngẩn người ra, cảm thấy nàng hôm nay có chút kỳ quái, bất quá vẫn là cười nói:

– Có thể cùng Lục phu nhân uống rượu, là vinh hạnh của ta, bất quá ta tửu lượng từ trước đến nay khá mạnh, vạn nhất làm cho phu nhân uống rượu say thì làm sao bây giờ?

Trình Dao Già tầm mắt buông xuống, lại cắn bờ môi, dưới ngọn nến chiếu rọi xuống, trên môi lóng lánh sáng bóng mê người:

– Uống say thì cứ uống say…

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Nếu như Lục phu nhân có nhã hứng này, ta đương nhiên sẽ phụng bồi.

Nói xong tới cửa gọi đến một nha hoàn, bảo làm cho hắn một bình bồ đào rượu ngon mang tới đây.

Nghe được Tống Thanh Thư bảo nha hoàn mang rượu đến, trong phòng Trình Dao Già khuôn mặt lại càng thêm đỏ lên.

Cũng không lâu lắm nha hoàn liền đem rượu bưng tới rồi.

– Lục phu nhân mời ngồi!

Tống Thanh Thư đem cái ghế hơi chút chuyển đến, ra thủ hiệu mời.

Trình Dao Già từ trước đến giờ mới chứng kiến hắn có phong độ thân sĩ, lập tức tâm hoảng ý loạn, nhẹ giọng nói cảm ơn.

Tống Thanh Thư tại đối diện nàng ngồi xuống, thay nàng châm một chén rượu:

– Ta mời Lục phu nhân một ly.

Nào ngờ Trình Dao Già lại lắc đầu:

– Công tử trước sau đối với phu phụ chúng ta có ân cứu mạng, chén rượu này ta trước mời ngươi mới phải.

Tống Thanh Thư lắc bầu rượu, cười nói:

– Nơi đây rượu còn rất nhiều, phu nhân có thể từ từ mới lại ta cũng được.

Trình Dao Già mím môi, nhìn qua hắn:

– Vậy ngươi mời ta chén rượu này vì ý gì đây?

Tống Thanh Thư quan sát đánh giá nàng, dưới ánh nến Trình Dao Già gương mặt kiều diễm vô cùng, tán thán nói:

– Chén thứ nhất liền kính phu nhân so với hoa thì còn đáng yêu hơn nhiều…

Cho dù trong lòng buồn khổ, Trình Dao Già nghe được hắn ca ngợi mình như vậy, liền mỉm cười:

– Được rồi, chén rượu thứ nhất này ta uống đây.

Nói xong liền bưng chén rượu lên đang muốn hướng miệng mình uống.

Bất ngờ Tống Thanh Thư lại bắt lấy cổ tay trắng nàng, cười nói:

– Phu nhân hà tất nóng lòng như thế, chúng ta còn chưa có chạm chén rượu đây.

Trình Dao Già dù sao vẫn là mất hồn mất vía, khó trách sẽ phạm vào ý tứ này…

Nàng giơ lên chén rượu cùng đối phương đụng một cái, lúc này mới giơ lên đầu đem chén rượu bồ đào uống một hơi cạn sạch.

Nhìn xem cái cổ thon dài của nàng trắng như tuyết, nuốt rượu xuống nhúc nhích, Tống Thanh Thư cảm thấy tú sắc khả xan, cũng đem rượu trong chén uống một hơi cạn sạch.

– Ngươi bây giờ có thể thả tay ta ra chưa?

Một chén rượu vào trong bụng, không biết là cảm giác như thế nào, ánh mắt Trình Dao Già so với trước thì lóe sáng hơn nhiều.

Thuận theo ánh mắt của nàng, Tống Thanh Thư lúc này mới chú ý tới mình còn nắm cổ tay nàng, bất quá hắn không phải là cái gì mao đầu tiểu tử, cũng không cái gì ngại ngùng, điềm tĩnh buông ra, nói:

– Trong lúc nhất thời nên quên, xin phu nhân chớ trách.

Vừa nói vừa lại rót đầy rượu cho hai người.

– Chén rượu thứ hai này đến phiên ta mời…

Trình Dao Già vừa bưng chén lên, lại bị Tống Thanh Thư cắt ngang:

– Lục phu nhân, ta đây còn chưa có kính xong đâu. – Ta cũng muốn nghe xem lần này người lại dùng đến ý gì khác đây…

Trình Dao Già khóe môi hơi cong lên, cảm giác men rượu từ từ dâng lên, nàng cũng dần dần trầm tĩnh lại…

– Chén thứ hai này kính phu nhân có làn da như nõn nà trắng như tuyết.

Tống Thanh Thư mỉm cười nói ra.

– Nào có ai mời rượu như vậy…

Trình Dao Già nhịn không được lẩm bẩm nói…

– Huống chi ngươi lại làm sao biết được ta có làn da nõn nà chứ?

Tống Thanh Thư dựng lên cổ tay của nàng, lẽ thẳng khí hùng nói:

– Bởi vì ta thấy được từ nơi đây a.

Trình Dao Già trong lòng tim đập mạnh, nhịn không được nhẹ mắng:

– Ngươi đúng là vô lại…

Bất quá trong giọng nói chỉ là nồng đậm nũng nịu, chứ không có ý gì trách cứ.

Gặp Trình Dao Già ngoan ngoãn uống, Tống Thanh Thư giơ lên chén rượu:

– Um… chén rượu thứ ba này, ta mời phu nhân… ách…

Trình Dao Già lập tức cười lên:

– Như thế nào, hết ý rồi sao?

Tống Thanh Thư bỗng nhiên nhớ ra đầu lưỡi của nàng vừa rồi khi uống xong chén rượu khẽ liếm môi, liền cười nói:

– Chén thứ ba này, ta mời phu nhân có cái lưỡi nhỏ thơm tho đáng yêu.

Trình Dao Già đang mỉm cười lập tức cứng đờ, trong phút chốc, da thịt toàn thân đều nhiễm một tầng đỏ ửng:

– Ngươi…

Cho dù hai người những ngày qua đã từng mập mờ, có thể nàng dù sao cũng là một thiếu phụ vẫn còn giữ hiểu lễ nghĩa, huống chi trượng phu vẫn còn sát vách, nàng làm sao nghe được lời đùa giỡn trần trụi như vậy, liền đứng lên…

Tống Thanh Thư chợt kéo nàng lại:

– Lục phu nhân còn chưa kính rượu lại cho ta, chẳng lẽ thì cứ như vậy muốn rời đi sao?

Nghĩ đến lời của trượng phu mình nói, Trình Dao Già trong lòng âm u thở dài một hơi, lại ngồi xuống đem chén rượu còn trong tay uống một hơi cạn sạch.

Thấy Trình Dao Già đang muốn mời rượu khi đến phiên nàng, Tống Thanh Thư đưa tay chặn lại chén rượu:

– Lục phu nhân một chén rượu này cực kỳ trân quý, chúng ta trước phải giải quyết hết một ít chuyện phiền phức, thì mới có thể thức tốt hơn thưởng thức chén rượu diệu dụng này. – Cái gì chút ít chuyện phiền phức?

Trình Dao Già tim đập mạnh, sắc mặt có chút mất tự nhiên hỏi.

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Tôn phu quân đang ở trong phòng, phu nhân lại không chiếu cố hắn, mà nửa đêm chạy tới phòng ta uống rượu, thấy qua có chút không bình thường, nhất định là đã có chuyện gì xảy ra.

Trình Dao Già mím môi, quay đầu đi chỗ khác:

– Ngươi không nghĩ đến ta là loại người lẳng lơ lăng loàn, nửa đêm muốn đến thông đồng với ngươi sao?

Tống Thanh Thư lắc đầu, ôn nhu nói:

– Trải qua mấy ngày qua, tính tình của Lục phu nhân ra sao ta còn không biết sao? Phu nhân làm tất cả mọi chuyện chỉ là một lòng vì trượng phu của mình, chứ cái gọi là lẳng lơ lăng loàn, thì khắp thiên hạ này chỉ sợ cũng không có nữ nhân nào tốt rồi.

Không biết vì sao, Tống Thanh Thư chỉ là bình đạm nói mấy câu, lại để cho Trình Dao Già trong nội tâm băng lãnh bay lên một dòng nước ấm, nhất là ánh mắt thâm sâu kia, càng làm cho người có một loại cảm giác bình tĩnh khó hiểu.

Có thể càng như vậy, nàng lại nghĩ tới trượng phu đối xử với chính mình như thế nào, nước mắt liền lã chã chảy xuống.

Tống Thanh Thư duỗi ra ngón tay lau hết vệt nước mắt trên gò má nàng, ôn nhu nói:

– Là tôn phu quân bảo phu nhân tới đây…

Trình Dao Già giật mình nhìn hắn:

– Ngươi… làm sao biết?

Tống Thanh Thư cũng không có trả lời nàng, chỉ là cảm thán:

– Ở trong thế giới này trong mắt nam nhân, nữ nhân quả nhiên chẳng qua là một món đồ vật của mình.

Nghe hắn nói như vậy, Trình Dao Già nước mắt lại ngăn không được chảy xuống.

– Theo ta đi.

Tống Thanh Thư bỗng nhiên đứng lên lôi kéo nàng đi ra ngoài.

Trình Dao Già thân bất do kỷ cùng đi theo sau lưng hắn, không hiểu gì hỏi:

– Đi nơi nào? – Đương nhiên là đi tìm tôn phu quân của phu nhân.

Tống Thanh Thư ánh mắt chớp động…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật13-01-2023 14:52:22
Truyện ngẫu nhiên
Đụ nát lồn crush (Update phần 4)
Chị dâu lồn nhỏ (Update phần 2)
Khát dục (Update phần 5) - Phú Đại
Xuyên qua hiện tại (Update phần 5)