Tuyện Sex Teen > Tâm sự bạn đọc > Mãi mãi yêu em – Quyển 1

Mãi mãi yêu em – Quyển 1

Phần 14
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Chị Huyền ngồi lên xe, bám luôn vào eo nó. Bà này bạo dữ, tuy không phải lần đầu được gái xinh bám eo nhưng mỗi lần được thì nó đều có một cảm giác khác nhau, thích thích, ngại ngại. Chả hiểu sao, cứ tiếp xúc với con gái là nó lại mất tự tin, chắc do cái vỏ bọc tự kỷ thời cấp 3 của nó. Ấy vậy mà với nhỏ Tâm thì lại khác, nó có cảm giác quen thuộc như biết nhau từ lâu rồi ý, nó đối với nhỏ chả ngại ngừng gì cả, hoàn toàn tự nhiên, và nhỏ cũng vậy…

Thế nhưng nó không muốn nghĩ đến nhỏ nữa, sự xuất hiện của nhỏ trong cuộc sống của nó tạo dựng cho nó một thói quen, so sánh bắt kì người con gái nào nó với nhỏ. Không thể phủ nhận rằng, đầu nó lúc này đầy những hình ảnh dễ thương của nhỏ Tâm, nụ cười mê hoặc, cử chỉ, lời nói… Nó không thực hiện được yêu cầu của nhỏ..

“Không được! Tỉnh lại đi M, mày quên em nói gì rồi sao, không được nhớ đến em, hay liên lạc với em nữa… Để em cố gắng học, để em thi vào trường mày.. Tất cả việc em làm đều là vì tình cảm em dành cho mày mà.. Và phía sau mày bây giờ là một cô gái khác, không phải Tâm đâu… Đừng nghĩ ngợi nhiều, hãy xác định tình cảm của mình trong một năm đi… ”

Dòng suy nghĩ của nó bị cắt đứt.

– Thắng lại đi nhóc, chị mua đồ chút coi… – Chị Huyền đập đập vô lưng nó. – Ơ ơ… Dạ.. – Nó tỉnh lại, kít phanh. – Á… – Chị theo quán tính, up cả người vào lưng nó, và nó cảm nhận được 2 cái gì đó… Eo ôi phê, thiện tai thiện tai… – Nhóc đáng ghét, cố tình hử? – Chị Huyền đấm đấm vào lưng nó, cơ mà nhẹ hều, kiểu tẩm quất ý. – Ơ cố tình gì, chị bảo dừng mà? – Nó giả bộ ngơ ngác, mà nó cũng có cố tình đâu, hi hữu thôi à, cơ mà…. Hehe. – Sao không nói chị trước mà thắng gấp vậy, nhìn mặt nhóc gian lắm nha.. – Chị nheo mắt.

Cái bà hâm này, đi xe đạp phanh cũng phải báo trước hả trời, mà sao không ai bảo nó thông minh nhỉ, toàn gian với ngố là thế nào? Đã thế phải trêu mụ này.

– Mà dừng lại thôi có gì dữ vậy chị? – Thì chị đập vào lưng nhóc á.. – Cúi cúi lí nhí… haha, ngại rồi, chết cái tội lắm chuyện nhá. – Ủa đập vào có sao? Hay chị đau ở đâu à? – Lại giả bộ ngơ ngác.. – Thôi thôi, mệt nhóc quá.. Tồ dễ sợ, chị xử nhóc sau.. Nhóc cho chị xuống đi.. – Ơ hay, đỗ xe từ nãy rồi, thì chị tự xuống chứ, đợi bế nữa hả.. – Nó để mặt dê dê nhìn chị. – Ờ ha, chị quên hihi… Mà nhìn cái mặt gớm không kìa, xạo sự chị oánh chết giờ.. – Cười hồn nhiên dã man cái bà này, cơ mà đẹp =)). – Thôi thôi, thế bảo em dừng lại làm gì thì làm đi lại còn. – Úi quên, vô mua miếng biển để ngoài tuyển nhân viên… Nhóc đợi chị nha.

Chị bước vào của hàng, khuôn mặt không nhăn nhở khi nói chuyện với nó nữa, thay vào đó là một khuôn mặt lạnh băng với dáng đi rất quý phái.. haizz, thay đổi như chong chóng, đúng là con gái, rắc rồi thật, chắc là làm thế để mặc cả cho dễ. Ngồi ngoài đợi, ngáp mấy cái, nó bắt đầu “công việc”.

Chị đẹp, cao nữa chắc cũng phải m7, nó được có 6 mấy mà đến vành tai chị, nó tự an ủi là chị đi dép cao. Tóc đen cơ mà cứ cong cong không thẳng, trông xinh lắm. Chị bước qua nó mới để ý, chị thơm thật, chả hiểu sao đứa con gái nào cũng có một mùi thơm riêng ý, nhỏ Tâm cũng vậy, chắc là do nước hoa… Mà nó lại nghĩ đến nhỏ Tâm rồi, chán quá, lại so sánh… Tỉnh lại nào, không nghĩ nữa. Kia là chị Huyền mà.

Nó chỉ mới gặp chị thôi, mà cũng nói chuyện được nhiều như vậy, chắc là do cái tính trẻ con của chị, khiến chị dễ gần. Mới gặp, ai tin chị 23, tưởng chị kém tuổi nó. Vì trông chị khoảng 17 thôi, thế mà chị lại bảo trông nó giống lớp 10, nhục không thể tả được. Một lúc sau chị bước ra, với hai tấm biển trên tay, nhìn thấy nó mặt chị lại bắt đầu nhăn nhở, cách đây 1s là khuôn mặt 0 độ C:

– Nhìn gì, mà ngẩn người ra thế? – Chị quơ quơ tay trước mặt nó. – Ớ.. không, thôi về chị. – Hihi, chắc nhóc lần đầu tiên được nhìn thấy người xinh như chị à? – lũ con gái, sao hay có câu này ghê, tự tin gớm, cơ mà chị xinh thật. – Èo.. – Ý nhóc là sao, chị không xinh à? – Sợ bà này ghê, hồn nhiên một cách đáng sợ. – Không biết.. – Ứ thèm nói chuyện với nhóc tồ nữa, đi về thôi. – Chị xụ mặt, xuống. – Ừ. – Nó mặc kệ bả.

Chị ném cái biển vô rọ xe xong lại leo lên sau xe, nó bắt đầu đạp tiếp. Trên đường đi đông người, nhưng vì đi xe đạp nên nó lách được, chị ngồi đằng sau thì cứ líu lo hát mấy bài của hàn quốc, rồi khen anh này, đẹp trai, anh này xinh giống con gái, được một lúc lảm nhảm, xong lại hát @@ hồn nhiên dễ sợ luôn cái bà này. Được cái giọng chị trong trẻo giống trẻ con, nó nghe cũng thấy hay hay, mặc dù chả hiểu chị hát cái gì. Được một lúc bỗng:

– Nhóc ơi, chị ước một lần được bạn trai đèo trên xe đạp, đi qua phố phường của Hà Nội… Hihi, lãng mạng không?

Nó thì đang đau đầu với tiếng còi xe lên cũng không để ý gì chị nói mấy, liền ậm ừ:

– Ờ ờ lãng mạng ghê… – Nè nè, nhóc nghe chị nói gì không zậy? – Chị túm túm lưng áo nó. – Ờ thì… Đường Hà Nội lãng mạng chứ gì, nghe rồi. – Hứ, nhóc tồ, ứ thèm nói chuyện với nhóc nữa. – Thế sao vẫn nói kìa bà. – Rồi rồi, mà sắp đến nơi chưa chị? Em mệt quá. Bảo gần sao mà lâu vậy? – Thấy im im. – Thôi xuống dắt bộ vậy, em hết hơi rồi. – Kia kìa.. – Chị chỉ chỉ, giọng nghe phụng phịu. – Đâu, cái quán hàng cây xanh leo, cửa kính kia á chị? – Ừ, thấy đẹp không? Chị thiết kế á… hihi. – Lại nhăn nhở được luôn.

Đến nơi nó kít phanh luôn, chị đang cười thì đập mặt vào lưng nó.. Lại phê.

– Au… Nhóc khùng làm gì vậy!? – chị gầm lên. – Thì đến nơi rồi, dừng lại, bộ tính đi đâu nữa hả chị? – Hứ, lý do nè.. – Chị véo nó vào mạn sườn.. Đau kinh. – Ái… Đau, em có làm gì sai đâu. – Nó xoa xoa chỗ véo. – Hừ, chỉ biết lợi dụng xong giả bộ… Xử nhóc sau. Đi vào thui nhóc.

Dắt xe đạp theo chị, thì thấy một anh ngồi gần cửa:

– Về rồi à Huyền, ủa ai đây? – Anh nhìn sang nó. – Anh Vinh.. Đây là nhóc, em mới nhặt được ở đường về làm nhân viên á… hihi. – Ờ nhặt, không có tui bà mất túi rồi đó. – Vậy à, anh cứ tưởng bạn trai mới chứ… haha. – Hứ, anh trông đi xạo sự, kém em 5 tuổi á. – Ừ, chắc sinh viên nhỉ, mà sao áo toàn vệt giày thế kia cu?. – Haizz, giờ mới nhớ đến cái áo, bẩn hết cả rồi, tiên sư thằng cướp.. Đang tính trả lời anh Vinh, thì : – Hồi nãy đi mua biển, em bị cướp á, may mà có nhóc này, không thì em mất túi rồi đó anh… hihi – Thế mà vẫn nhăn nhở được, sợ thật. – Hả? Rồi có sao không? Anh bảo rồi để anh đi cho mà không chịu, cứ đòi đi. Cu này bị đánh à? Nặng không chú mày. – Dạ, vâng không sao anh ạ. – Đau muốn trào ruột ra, ở đó mà không sao. Cơ mà có chị lên oai chút. – Hihi, thì đi cho biết, em mới lên mà.. – Anh cảm ơn cu nha, anh là Vinh, anh họ Huyền, nó trong Nam mới ra, mở quán nên anh ra trông giúp, mà chú tên gì? – Đúng đúng, nhóc tên gì, từ nãy không nói cho chị biết á. – Bà mải lảm nhảm, có hỏi đâu mà nói. – Dạ em tên M. – Chú là sinh viên à? – Vâng. – Ừ, thế thì cứ ở đây làm việc nhé, có gì kêu anh giúp, không phải ngại đâu, quán mới mở mà. – Vâng, em cảm ơn. – Ừ, mà biển đâu con bé kia… Để anh dính chữ nào? – Ngoài xe nhóc M đó anh Vinh. – Ừ, hai chị em vào đi, để anh trông cho. – Vâng. – Hihi, đi nào nhóc.. – Chị kéo tay nó, mở cửa kính bước vô. Bà này sống vô tư thế này bao giờ mới ngại nhỉ?

Phải công nhận quán rộng thật, bàn ghế thì nhiều mà bày la liệt quanh quán, 2 đứa con trai và 1 đứa con gái đang xếp lại, chúng nó quay ra nhìn nó với chị.

– Hi, chị Huyền về rồi à, ủa ai đây, bạn trai chị hả, baby thế hihi.. ? – Một nhỏ trông trắng trẻ quay ra hỏi chị, cười híp cả mắt. – Ờ, bạn trai chị á? Bé Mi mà cưa, chị oánh chít nghe chưa… hehe? – Ơ, gì vậy trời, bạn trai gì ở đây? – Ui em hông dám đâu, hihi… Mà anh bao nhiêu tuổi vậy – Nhỏ Mi quay sang nó. – Mình 18. – Hở?? Kém chị Huyền 5 tuổi? – Ừ, mình đến làm thêm thui, chị Huyền đùa đó bạn. – Haha, điêu nhá, giờ em được cưa chưa chị Huyền? – Chả có ý tứ gì hết, muốn cưa anh á, còn lâu cổ thụ rồi. – Xì, cho bé Mi đó, nhóc khùng này chị chả thèm.. – Làm như tôi thèm bà quá ý. Cơ mà từ nãy cũng lạ, hai thằng đực còn lại chả ý kiến gì, cứ cắm cúi kê với xếp làm nó thấy hơi áy náy. Tính chạy lại phụ thì…

– Nhóc M đi xem quán với chị. – Ơ dạ… – Dạ gì? Đi nào. – Vâng. – Lại lóc cóc đi theo chị đi quanh quán

Đi hết quán mới biết, quán của chị Huyền Không phải rộng, mà là quá rộng… Đằng trước là cái chỗ nó với chị đang đi, còn một khu kiểu vườn đằng sau nữa để khách ai muốn yên tĩnh thì ra, hai chỗ đều thông hết với quầy thanh toán, quán rộng thế này mà có mỗi 4 nhân viên. Bóc lột sức lao động là cái chắc : – Quán rộng quá chị, ơi. – Ừ, làm lâu rồi, giờ chị về mới mở á nhóc.

Rồi chị dẫn nó đi tiếp… Sau một hồi tham quan quán thì nó cũng biết tất cả các khu, phòng bếp, WC.. Rồi thì cũng quen thôi. Mặc cho chị Huyền cứ luyên thuyên giới thiệu, nó thì đứng ngó ngó cái khu vườn phía trong, nó thích làm trong chỗ đó.. Thôi kệ, xin chị Huyền sau, ra ngoài giúp mọi người kê đã : – Em ra giúp mọi người nha chị? – Thôi, nhóc về đi, quần áo bẩn hết rồi kìa, mai mới phải làm. – Mai khai trương rồi, mà còn chưa xong thế này thì làm thế nào được. Chị cứ để em, không sao đâu. – Hihi, vậy ra xếp với chị nào nhóc… – Hết khách sáo luôn.

Chị với nó ra thì mấy đứa kia cũng chưa kê xong, vì nhiều quá, nó đành nhảy vào phụ, mà cũng lạ, hai thằng kia kê cùng mà chẳng nói năng gì cả. Chắc không thích nó, còn nhỏ Mi cứ một lúc lại nhìn nó cười cười, cái kiểu cười híp hết cả mắt của nhỏ đáng yêu thật đấy, cơ mà vô duyên thế thì yêu không đáng. Hì hục kê mãi đến 6h mới xong, Xẩm xẩm tối rồi, nó cũng mệt vì cả sáng được cái bánh mì với chai nước. Đành bảo với chị là nó về:

– Chị Huyền, em về nhé mai em sang. – Thế mai nhóc tính làm sáng hay chiều zợ? – Chắc em làm ca chiều thôi, sáng em phải học rồi chị. – Vậy sáng mai không qua được hả nhóc? – Dạ mai em lên trường nhận lớp rồi. – Ừ tiếc ghê, mai chị khai trương. – Không sao mà chị, chiều em qua làm luôn. – Đành thế vậy, giờ nhóc về hả? – Vâng, em về thôi muộn rồi.

Bỗng..

Ục… ục…Ôi đói quá, cái bụng nó sôi, nhục ơi là nhục, trước mặt chị Huyền mới đau.

– Hihi, gớm chưa, tội nhóc quá, ăn được có cái bánh mì.. hihi, nãy giờ chị quên, nhóc đợi chị xíu nha. – Chị nói xong chạy vô phòng bếp, để mặc nó ngại ngại, ngơ ngơ nhìn chị, Nhỏ Mi ở đâu chạy lại chỗ nó, hai thằng kia thì không thấy nữa, chắc về rồi:

– Cậu là sinh viên hả? – Ừ. – Tớ cũng thế, bằng tuổi cậu luôn, tớ tên Mi, cậu tên gì? – Tớ tên M. – Thế nhà cậu ở đây à? – Không, tớ dưới quê. – Ở đâu… ? – Nhỏ đang hỏi thì chị ra, may quá, đã mệt rồi còn hỏi nhiều, nhỏ nhìn thấy chị thì cười cười : – Bé Mi tính cưa thiệt đó hả… hihi? – Chị nháy mắt. – Dạ không chị ơi, em hỏi han chút thôi mà, … hihi. – Ờ ha, nhóc tồ này ai mà thèm, hihi.. Mi nhỉ? – tồ à, đây biết nhiều thứ lắm đấy nhá, tuổi 18 đừng coi thường.

Nhỏ Mi vâng nhẹ, xong đứng dậy quét căn phòng, cười cười. – Nhóc M.. – Ơ, dạ.. ? – Cho nhóc nè.. hihi. – Chị chìa một bọc màu đen trước mặt nó. – Gì vậy chị? – Bánh kem, lúc sáng chị mua chưa kịp ăn, giờ cho nhóc đó… Thấy chị tốt hôn? Hihi. – Ờ tốt, bà không ăn mới cho tôi, tốt dã man. – Ơ sao lại cho em? – Thì thấy nhóc đói, với lại cảm ơn nhóc vụ lúc chiều hen… – Một cái giá quá rẻ cho việc cản được thằng cướp, cơ mà đang đói nên.. – Vậy em xin. – Gớm, sướng thấy mồ còn giả bộ. – Hi.. dạ thui em về nha. – Hihi.. nhớ chiều mai đến nhá nhóc con. – Vâng. – Nó cũng quay ra chào nhỏ Mi. Nhỏ vẫn chỉ cười cười, chắc con này uống lộn thuốc rồi, mà nó tính ở đây qua đêm hay sao ý, cứ cắm cúi vào quét, mặc dù quán đã sạch đẹp lắm rồi. Nhưng thôi kệ, chả quan tâm, về đã.

Ra cổng thì thấy anh Vinh đang hút thuốc, chào anh rồi xin lại cái xe đi về. Để ý thấy có mấy đứa cứ nhìn nhìn cái biển tuyển nhân viên, chắc tính xin vô làm, tốt quá. Mà giờ mới để ý, quán cafe này dưới chỗ phòng trọ nó có một đoạn, thành ra từ chiều bà Huyền chỉ đường đi một vòng tròn, haizz, chắc mới ra Hà Nội nên không biết, đúng là…

Về đến căn phòng thì nó nằm phịch ra giường cho đỡ mệt một lúc xong đi tắm. Mồ hôi đất cát làm nó ngứa ngáy khó chịu, tắm xong mới thấy sảng khoái. Cũng chưa nấu cơm, thôi thì ăn bánh chị cho đỡ đói mai tính sau. Vì sống một mình nên nó cũng chả để ý gì mấy cái chuyện này lắm, với lại bánh kem chị cho cũng nhiều, ăn no căng mà vẫn thừa. Ăn xong giặt quần áo, cho tiêu, rồi lại ngồi không tự kỷ chả biết làm gì. Đơ đơ một lúc lôi đàn ra chơi chán chê. Mệt quá ra khóa cửa phòng, vệ sinh cá nhân rồi ngủ luôn mặc dù hơi sớm. Phần mệt phần đau lên nó ngủ say lắm, hôm ý hình như nó mơ thấy chị Huyền.. “Một thằng khốn đa tình”. Tiếng nói của một người con gái nào đó… em là ai vậy?

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184
Thông tin truyện
Tên truyệnMãi mãi yêu em – Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện Set, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật20-03-2023 09:06:16
Truyện ngẫu nhiên
Cưỡng dâm 3 mẹ con (Update phần 3)
Hiếp dâm gái có bầu (Update phần 2)
Địt nát lồn em Giang (Update phần 2)
Người cũ của vợ (Update phần 2)