Tuyện Sex Teen > Truyện bóp vú > Hành trình chịch dạo

Hành trình chịch dạo

Phần 97

Gió xuân lại thổi, không biết hoa mai đã nở mấy lần, lúc Chu Hằng tỉnh lại, thần thanh khí sảng, cả người tràn đầy tinh lực.

Hắn nhìn xem An Ngọc Mị nhũn ra trên giường như một hồ xuân thủy, ngực tròn da trắng, không khỏi lại kích động tràn ra lửa, con cặc nhận phải kích thích, lập tức phản ứng lại.

Tối qua con đang làm dở thì ngủ quên, Chu Hằng làm sao có thể ngừng lại?

Hắn bắt lấy cặp mông mịn màng tròn trịa của nàng, hai tay nâng mông nàng lên, con cặc sớm không chờ được đâm vào khe lồn đỏ hồng hơi sưng lên.

Một cảm giác co bót mãnh liệt lại truyền đến, Chu Hằng hừ một tiếng, thân thể quỳ giữa hai chân An Ngọc Mị bắt đầu nhấp vào.

Nhép! Nhép! Nhóp! Nhép! Bạch! Bạch! Bạch!

Chu Hằng đung đưa ra vào, thân cặc không ngừng ẩn hiện ngoài cửa lồn An Ngọc Mị.

An Ngọc Mị vẫn ngủ mê man, ngày hôm qua hàng quá mệt, dù bị Chu Hằng địt vẫn không tỉnh. Nhưng bản năng thân thể vẫn khiến lồn nàng co vào, dâm thủy tiết ra bôi trơn vách lồn.

Thân thể An Ngọc Mị không khỏi nóng lên, da thịt đỏ bừng như lửa, sắc mặt hồng hào mê man. Trong miệng thi thoảng truyền ra từng tiếng rên rỉ mê người.

Chu Hằng không muốn làm nàng tỉnh, vì vậy giảm nhẹ động tác, con cặc cứng như nham thạch run run, bắn hết tinh trùng vào âm đạo nàng, lấp đầy bên trong.

Chịch buổi sáng xong, Chu Hằng thu liễm tâm thần rời khỏi bảo tháp, hắn đi ra sân, tắm trong nắng sớm, lại vận chuyển Phi Bộc Kiếm Pháp.

17 Đạo bóng kiếm!

Một bước chậm chạp không thể đột phá liền đơn giản nhẹ nhàng như thế, Chu Hằng ngẩn ra liền thừa thắng xông lên.

16 Đạo, 15 đạo, 14 đạo!

Không đến nửa giờ, hắn nén gọn Phi Bộc Kiếm Pháp xuống 9 đạo bóng kiếm.

Lại gặp phải ngưỡng cửa, không thể vượt qua!

Chu Hằng cũng không miễn cưỡng, hắn hồi tưởng lại toàn bộ quá trình.

Thì ra chuyện nam nữ còn có chỗ tốt như thế!

Chu Hằng cẩn thận hồi tưởng, đại tình đại dục, có thể tận tình phóng thích áp lực, cái loại sôi sục, sảng khoái, mấy lần đến đỉnh cao, không hề kém cỏi hơn một trận chiến hả hê đẫm máu, thậm chí còn vượt qua.

Chỉ là huyết chiến sẽ gặp được áp lực sinh tử, còn nam nữ quấn lấy nhau sẽ phóng thích áp lực, vừa căng thẳng vừa thả lỏng, cũng có hiệu quả kỳ diệu!

“Đánh lâu không ngừng, sẽ như cây cung kéo căng, đến một ngày sẽ kéo đứt dây cung! Mà nữ chuyện nhục dục có thể phóng thích áp lực, tạo thành cán bằng. Hai bên vừa căng vừa lỏng, chính là đạo lý này!”

“Nếu nữ sắc như hổ, cố ý chống cự cũng sẽ chỉ phản tác dụng! Cần thiết là phải giải tỏa mới có thể vững chắc lâu dài!”

Chu Hằng toát ra mỉm cười, nghĩ thông suốt mấu chốt này, hắn như bỏ xuống gánh nặng, trở nên nhẹ nhõm, linh lực trong người bắt đầu tuôn trào, bỗng nhiên lại có tiến bộ.

“Cổ nhân có nói sớm mai ngộ đạo, quả nhiên là có đạo lý, ta chỉ là nghĩ thông một chuyện, lực lượng lại có tăng lên, như như đại triệt đại ngộ, có thể nào đạp đất thành tiên?”

Chu Hằng rơi vào trầm tư, cách nói đạp đất thành tiên vốn từ viễn cổ, mà tiên là một cách nói hư vô xa xôi.

Võ giả theo đuổi lực lượng, còn tiên, trong truyền thuyết không già không chết, không hủ không diệt, vượt xa Hóa Thần Cảnh! Trên đời thật có tiên hay sao? Trong truyền thuyết có người cưỡi mây phi thăng, trở thành tiên nhân, nhưng bất luận là Nguyên Thạch Trấn, Phong Vũ Thành, Thiên Hàng Thành, hắn cũng không nghe qua có tiền lệ người nào thật sự thành tiên.

Hắn liền lắc đầu, loại chuyện này có gì hay mà nghĩ, cho dù có tiên, cũng không phải tầng thứ mà hiện tại hắn theo đuổi được.

Lâm Phức Hương cùng An Ngọc Mị vẫn là oan gia đối đầu, cũng may An Ngọc Mị cũng không dùng thực lực Sơ Phân Cảnh đi ăn hiếp Lâm Phức Hương, nhưng nàng thường thường biểu hiện ra vẻ vô cùng thân mật với Chu Hằng ở trước mặt Lâm Phức Hương, làm cho Lâm Phức Hương càng thêm tức giận.

Chỉ cần đừng đánh nhau, Chu Hằng cũng lười để ý tới. Hắn đóng cửa tầng thứ ba Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, kéo Cổ Tư ra chơi nang một trận lên bờ xuống ruộng, bắt buộc nàng nghỉ ngơi.

Nàng đã bị căng thẳng quá mức, nói không chừng sẽ tự giày vò bản thân đến chết!

Lại qua 5 ngày, ngày Chu Hằng đại chiến với Thập Phương Giai Sát đã đến.

Khi Chu Hằng dẫn ba nàng Lâm Phức Hương đến Đấu Thú Trường, chỉ thấy nơi này đã thành biển người, còn chưa đi vào trong mà bên ngoài đã đầy ắp cả người, một mảnh đầu người đen thui, không biết đánh một chưởng ở trong đó thì sẽ có bao nhiêu người chết ngay.

Cũng may bọn họ có hai tồn tại Sơ Phân Cảnh, linh lực phóng ra, mọi người liền tự động tránh né, mạnh mẽ tạo ra một con đường.

Nhìn thấy ba nàng tuyệt mỹ, mọi người không khỏi chảy nước miếng, có thật nhiều người đã nhận ra thân phận của An Ngọc Mị, lập tức lớn tiếng kinh hô, ánh mắt nhìn Chu Hằng tràn đầy hâm mộ.

Đây là con gái một của An Nhược Trần, có thể cưới được nàng vậy tương đương có chỗ dựa là một vị cường giả Ích Địa tam trọng thiên! Hơn nữa tiểu tử này diễm phúc không khỏi quá lớn, một hai ba, có đến ba mỹ nữ tuyệt sắc phong tình khác nhau!

Một người hồn nhiên, một người quyến rũ, một người ngực to, không chịu nổi, chảy cả máu mũi rồi!

Bốn người đi qua, nam nhân hai bên có chảy máu mũi, có che đũng quần, nhưng không ai dám nói lời bẩn thỉu, dõi mắt nhìn bốn người tiến vào Đấu Thú Trường.

– Phì, diễm phúc lớn thì sao chứ! Gặp phải Thập Phương Giai Sát chẳng khác nào người chết, đừng nói ba mỹ nữ, 300 người cũng vô dụng! – Đúng thế, hắn chết là đáng đời! – Ô sệch, ai có vé, ta ra 50 lượng bạc thu mua! – Đồ ngu, vừa nãy có người kêu giá thu mua 300 lượng cũng không ai chịu, ngươi ra 50 lượng bạc ai thèm?

Trong đám đông vang lên tiếng ghen ghét, không ăn được quả nho cũng có thể nói là nho chua.

Chu Hằng vào trong phòng nghỉ ngơi, còn ba nàng Lâm Phức Hương thì lên ghế lô trên khán đài, bất kể là Cổ Tư hay An Ngọc Mị, các nàng đều có tư cách đó. Trước kia An Ngọc Mị là nhờ ơn huệ của phụ thân, nhưng hiện tại nàng cũng tiến vào Sơ Phân Cảnh, đủ để dựa vào bản thân đạt được chỗ đứng ở Thiên Hàng Thành.

Chiến đấu còn chưa bắt đầu, vù vù vù, chỉ thấy một bóng người bay lên trời cao, uy áp kinh khủng bao phủ, ngay cả cao thủ Sơ Phân Cảnh cũng trào ra hơi lạnh tận đáy lòng.

Là cường giả Ích Địa Cảnh!

Trận chiến hôm nay lại kinh động đến cả cường giả Ích Địa Cảnh?

– Cao nhân phương nào, đến Thiên Hàng Thành ta cũng không nói trước một tiếng, để chúng ta hoan nghênh từ xa!

Tiếng nói không biết vang lên từ đau, lại một đạo khí tức kinh khủng quét qua, chống lại uy áp kia.

– Hừ!

Một tiếng hừ nặng, hai đạo khí tức đồng thời thu lại.

– Khặc khặc khặc, hôm nay lão phu đến đây, là trợ trận cho tiểu đồ!

Một lão già gầy gò hiện ra trên khán đài, ánh mắt như điện, quét qua không ai dám đối diện với hắn.

Đây là cường giả Ích Địa Cảnh xuất hiện đầu tiên!

Tiểu đồ? Hắn là sư phụ của Chu Hằng, hay là Thượng Quan Kỳ?

Không thể nào là Chu Hằng, tiểu tử này là đệ tử Hắc Thủy Điện, nghe nói còn chưa bái vào môn hạ trưởng lão nào. Hơn nữa Hắc Thủy Điện tổng cộng chỉ có ba võ giả Ích Địa Cảnh, không ai có bộ dáng giống như lão già này.

– Các hạ xưng hô thế nào?

Lại một lão nhân hiện ra, khí tức hùng hồn vô cùng. Có thể chống đỡ được Ích Địa Cảnh tự nhiên cũng có tu vi Ích Địa Cảnh, chỉ là thực lực giữa hai người có chênh lệch rõ ràng, lão già đầu tiên mạnh mẽ hơn nhiều!

– Lão phu Tả Hồng Trần, đồ đệ ta chính là Thượng Quan Kỳ!

Lão già gầy gò kia nói, hắn quét nhìn đối thủ, toát ra một tia cười âm hiểm.

– Lão phu còn nhớ đệ nhất cao thủ Thiên Hàng Thành là An Nhược Trần, tu vi Ích Địa tam trọng thiên, ngươi không phải hắn! Ích Địa nhị trọng thiên… Đúng rồi, ngươi là Nghiêm Bình Tùng tông chủ Hải Sơn Tông đúng chứ?

Khè!

Nếu lão nhân thứ hai là tông chủ Hải Sơn Tông, như vậy Tả Hồng Trần càng mạnh hơn hắn, chẳng phải cũng có tu vi là Ích Địa tam trọng thiên?

An Nhược Trần không xuất hiện, lão quái này chính là vô địch!

Thông tin truyện
Tên truyệnHành trình chịch dạo
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật29-05-2024 13:24:43
Truyện ngẫu nhiên
Chị ơi… Anh yêu em! (Update phần 21)
Chuyện một làng quê (Update phần 19) - Todam01