Lăng Phong

Phần 92
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Lăng Phong bọn hắn đang ngồi xem lại những hình ảnh trên Lưu Ảnh Thạch, nhưng vào lúc này hình ảnh bên trên Lưu Ảnh Thạch đột nhiên biến mất, đến cuối cùng thế mà xuất hiện một chút phù văn cổ xưa.

– Đây là cái gì?

Bạch Tử Long bọn hắn nhìn thấy những phù văn cổ xưa, cũng không khỏi nhíu mày.

– Không biết, ta cũng chưa từng thấy qua!

Tôn Khả cẩn thận phân biệt một chút những phù văn này về sau, khẽ lắc đầu, hắn tại phương diện văn tự, cũng nghiên cứu rất nhiều, coi là bác học.

Giờ phút này, bên trên 12 Lưu Ảnh Thạch, mỗi một cái thiết diện đều hiện lên ra một cái huyết sắc phù văn, cái huyết sắc phù văn này tản ra một loại ý cảnh kỳ lạ.

Khi Lăng Phong bọn hắn nhìn chằm chằm huyết sắc phù văn kia, đều không hẹn mà cùng cảm giác được tốc độ khí huyết lưu thông trong thể nội bắt đầu gia tăng tốc độ.

Bạch Tử Long, Tôn Khả, còn có Trương Đại Cát cùng Phùng Thiên Tường, tròng mắt của bọn hắn cũng trong nháy mắt sung huyết, mọi người hô hấp đều trở nên táo động.

Mà thân thể Tôn Khả cũng đang không ngừng run rẩy, tựa hồ thừa nhận một loại thống khổ lớn.

– Nhanh buông tay!

Lăng Phong kinh hãi, lập tức lấy Lưu Ảnh Thạch khỏi tay Tôn Khả.

Lưu Ảnh Thạch rơi xuống đất, không có chân khí quán thâu, phù văn màu đỏ phía trên Lưu Ảnh Thạch cũng dần dần biến mất.

Bạch Tử Long, Trương Đại Cát, còn có Phùng Thiên Tường đều lập tức lấy lại tinh thần.

Tôn Khả giờ phút này đầu đầy mồ hôi, ánh mắt của hắn có chút tan rã.

– Tôn Khả, Tôn Khả!

Lăng Phong đưa tay đi lắc lư Tôn Khả hai lần.

Sau một lát, Tôn Khả ánh mắt mới dần dần khôi phục, hắn cúi đầu nhìn Lưu Ảnh Thạch dưới đất một chút, trong đôi mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

– Tôn Khả, ngươi không sao chứ?

Lăng Phong một mặt ân cần nhìn Tôn Khả, hắn có thể cảm giác được, Tôn Khả vừa rồi bị ảnh hưởng lớn nhất.

– Không có việc gì! Vừa rồi ta sa vào bên trong một mảnh thế giới huyết hồng sắc, nếu không phải ngươi kịp thời xuất thủ, cuối cùng ngay cả ý thức của ta đều bị thôn phệ. Lăng Phong, Lưu Ảnh Thạch này, không phải Lưu Ảnh Thạch bình thường, nó có chút tà môn, phía trên khả năng còn có rất nhiều bí mật chúng ta không biết!

Tôn Khả lắc đầu, hồi tưởng lại vừa rồi tình huống mình gặp, lòng còn sợ hãi.

– Tà môn như vậy?

Lăng Phong nhìn Lưu Ảnh Thạch dưới mặt đất đã trở nên ảm đạm không ánh sáng, không khỏi nhíu mày.

– Ừm, đây không phải Lưu Ảnh Thạch phổ thông, rất có thể công năng lưu niệm ảnh chỉ là mặt ngoài che giấu của nó, ngươi phải giấu kỹ nó!

Giờ phút này, biểu lộ Tôn Khả có chút ngưng trọng.

Lăng Phong nhìn Tôn Khả thật sâu một chút, sau đó đưa tay nhặt Lưu Ảnh Thạch nhặt, dấu ở trong ngực, sau đó mọi người tiếp tục kiểm kê bảo vật.

Cuối cùng tính ra, Lăng Phong từ lấy được bảo vật từ người Lạc Vân Không, giá cả chí ít mười vạn khối linh thạch, trong đó chỉ tính riêng linh phiếu liền có hơn sáu vạn.

Bảo vật khác cộng lại, quy ra thành linh thạch, đại khái cũng đáng 40.000 khối linh thạch.

Đối với Lăng Phong bọn hắn mà nói, đây là một số tiền lớn.

Lăng Phong cùng Bạch Tử Long bọn hắn, đều không có gặp qua nhiều linh thạch như vậy.

– Ha ha ha, xem ra ta thật muốn tạ ơn Phương Hằng!

Nhìn bảo vật trước mắt, Lăng Phong nhịn không được cười ha hả, nếu không phải nhờ Phương Hằng, Lạc Vân Không cũng sẽ không tới tìm hắn, cuối cùng hắn khẳng định không chiếm được đai lưng chứa đồ của Lạc Vân Không.

Lúc này Lạc Vân Không, bị người Long Minh bắt được, Long Minh tổng bộ, cũng chính là đỉnh Bàn Long sơn Long Vương viện.

Bố cục Long Vương viện, cùng Phục Hổ sơn Hổ Vương viện gần như giống nhau, tường cao viện sâu, tại tiền viện Long Vương viện, cũng mới trồng một gốc cây đào, thân cây đào nằmtrên mặt đất, tương tự Ngọa Long, cành lá um tùm, dưới ánh mặt trời, lá đào tựa hồ có điểm điểm ngân quang lấp lóe.

Giờ phút này, bên trên cây đào đã kết đầy trái cây, mỗi một quả đào đều to bằng nắm đấm, mỗi một chỗ trái cây trên nhánh cây, đều có đôi có cặp, vô luận là nhan sắc, hình dạng cùng lớn nhỏ, nhìn qua cơ hồ đều nhất trí.

Đào này, tên là Âm Dương Hợp Hoan Đào, cũng là 33 năm nở hoa, 33 năm kết quả, 33 năm thành thục.

Đối với những tu tiên giả có đạo lữ mà nói, Âm Dương Hợp Hoan Đào này chính là Thánh phẩm tu luyện, song phương phục dụng, lại song tu, làm ít công to, mà lại sẽ để cho quá trình song tu trở nên càng thêm mỹ diệu.

– Nói, đồ vật cuối cùng ở đâu?

Trong đại sảnh Long Vương viện, một thanh niên nam tử đối diện Lạc Vân Không gầm thét.

Thanh niên nam tử này, thân hình cao lớn thon dài, song mi dài nhỏ, mắt như lợi kiếm, mũi cao gầy, hàm dưới lanh lảnh, cơ hồ tất cả khí quan đều hoàn mỹ, trên mặt của hắn tổ hợp lại với nhau, ngay cả nữ hài tử đều hâm mộ ghen tị với làn da kia, khiến cho hắn nhìn qua có mấy phần yêu khí.

Hắn chính là minh chủ Long Minh, Khúc Nhân Kiệt.

Giờ phút này, Khúc Nhân Kiệ nắmt trong tay một cây trường tiên, không ngừng đánh trên người Lạc Vân Không.

– Ha ha ha, Khúc Nhân Kiệt, vật kia bị Lăng Phong cướp đi, có bản lĩnh ngươi đi tìm hắn nha!

Lạc Vân Không đứng trong đại sảnh, giờ phút này trên người hắn rất nhiều vết thương, những vết thương này đều là bị Khúc Nhân Kiệt đánh.

Trường tiên trong tay Khúc Nhân Kiệt, lại một lần nữa hung hăng quất vào trên miệng Lạc Vân Không, quất bay Lạc Vân Không.

– Kéo hắn xuống cho ta, phế đi hắn!

Nói xong, Khúc Nhân Kiệt ném trường tiên trong tay xuống đất.

Hai cái đệ tử Long Minh lập tức tiến lên, đang chuẩn bị tiến lên mang Lạc Vân Không xuống.

Nhưng vào lúc này, một tên đệ tử Long Minh vội vã đi đến, chạy đến trước mặt Khúc Nhân Kiệt, móc ra một phong thư kiện, nói ra:

– Minh chủ, thư Trường Sơn trưởng lão! – Ừm?

Khúc Nhân Kiệt sửng sốt một chút, Trường Sơn trưởng lão này, chính là lão tổ của Khúc gia bọn hắn, chính là Nhị trưởng lão Thanh Vân phong, quyền cao chức trọng tại Thanh Vân phong, hắn không nghĩ tới Trường Sơn trưởng lão thế mà lại gửi thư cho hắn, sau đó lập tiếp nhận thư tín kia, lập tức mở ra xem xét.

Khi thấy nội dung trong bức thư, Khúc Nhân Kiệt khẽ chau mày, nhìn Lạc Vân Không trên mặt đất một chút, sau đó cắn răng nói:

– Đem hắn dẫn đi giam lại, tìm người xem trọng hắn, ngày mai sẽ có người mang hắn đi! – Đúng!

Đệ tử Long Minh lên tiếng, sau đó lôi Lạc Vân Không đi.

– Lão tổ vì sao muốn để cho ta lưu tính mệnh Lạc Vân Không tính mệnh?

Khúc Nhân Kiệt nghi hoặc trong lòng, chân khí lòng bàn tay phun một cái, sau đó lập tức biến phong thư trong tay thành bột phấn.

– Người tới!

Khúc Nhân Kiệt đối với ngoài đại sảnh hô một tiếng, lập tức liền có một cái đệ tử Long Minh chạy vào, năm đó, Lạc Vân Không sở dĩ đắc tội Long Minh bọn hắn, là bởi vì Lạc Vân Không từ cướp đi một bảo vật từ tay đệ tử Khúc gia.

Về sau người Khúc gia muốn để Lạc Vân Không giao bảo vật kia ra, thế nhưng là Lạc Vân Không không chịu, cuối cùng song phương mâu thuẫn không ngừng trở nên gay gắt, cuối cùng huyên náo như nước với lửa, trở thành tử địch.

Khúc Nhân Kiệt vẫn chưa từ bỏ ý định với kiện bảo vật kia, khi hắn biết được Lạc Vân Không bị bắt, hưng phấn không thôi, lập tức xuất quan.

Thế nhưng là, để hắn không nghĩ tới chính là, bảo vật kia lại không ở trên người Lạc Vân Không, mà là bị Lăng Phong cướp đi.

– Minh chủ, có gì phân phó?

Tên đệ tử Long Minh kia, mở miệng cung kính hỏi Khúc Nhân Kiệt.

– Đi tìm Lăng Phong cho ta, không, hay là ta tự mình đi thôi! Ngươi đi xuống đi!

Khúc Nhân Kiệt vốn là muốn phái người đi tìm Lăng Phong, để cho người ta mời Lăng Phong đến Long Minh, bất quá hắn nghĩ đến Lăng Phong cũng dám đắc tội ngay cả Phương Hằng, khẳng định không phải hạng người bình thường, để tỏ lòng thành ý, hắn quyết định chính mình đi một chuyến, nếu có thể lấy bảo vật kia từ tay Lăng Phong về, hết thảy đều là đáng giá.

Tên đệ tử Long Minh kia lập tức lui ra.

– Lăng Phong? Ta ngược lại muốn xem xem, có thể làm cho Phương Hằng đều bại lớn như vậy, đến cùng có năng lực gì?

Khúc Nhân Kiệt cười cười, làm minh chủ Long Minh, hắn căn bản sẽ không đem một cái đệ tử ngoại môn để vào trong mắt, bất quá hắn cũng không dám khinh thường Lăng Phong, bởi vì hắn biết thực lực cùng thủ đoạn của Phương Hằng, ngay cả Phương Hằng đều thúc thủ vô sách, đủ để chứng minh Lăng Phong không tầm thường.

Giờ phút này, một thiếu nữ bưng một cái hầm chung, từ ngoài phòng đi đến, nàng tuổi chừng chỉ có 11~12 tuổi, hai mắt trong vắt có thần, tu mi bưng mũi, gò má bên cạnh hơi hiện lúm đồng tiền, màu da nàng óng ánh, ôn nhu như ngọc, thực là tú mỹ vô luân.

– Khúc sư huynh, đây là Tiểu Kỳ nấu canh hạt sen cho ngươi, ngươi nếm thử đi!

Thiếu nữ đi đến bên cạnh bàn, lập tức buông khay trong tay xuống, đôi tay nhỏ sáng, da như ngọc, chiếu đến sóng xanh, tựa như trong suốt đồng dạng, nàng nhanh chóng để lộ hầm chung, cầm lấy thìa, nhẹ nhàng khuấy một chút, từng tia nhiệt khí lập tức bay lên từ hầm chung, một cỗ mùi thơm nhàn nhạt, cũng chui vào trong mũi Khúc Nhân Kiệt.

Khúc Nhân Kiệt bưng canh hạt sen kia lên, uống một ngụm, có chút nhắm mắt lại cẩn thận trải nghiệm hương vị canh hạt sen kia.

Sau một lát, Khúc Nhân Kiệt mở to mắt, nhìn Đoàn Tiểu Kỳ, mặt mỉm cười tán thán nói:

– Tay nghề của ngươi càng ngày càng tốt! – Đa tạ sư huynh khích lệ!

Đoàn Tiểu Kỳ cười cười, ngẩng đầu nói với Khúc Nhân Kiệt:

– Khúc sư huynh, thương thế của ca ca ta lại bộc phát, rất thống khổ, van cầu cho hắn một viên đan dược đi!

Thiếu nữ này tên Đoàn Tiểu Kỳ, nàng vốn là một thiên kim của hộ nhân gia, bởi vì thể chất đặc thù, bị Khúc Nhân Kiệt coi trọng.

Thế nhưng là trong nhà nàng người căn bản cũng không nguyện ý để nàng đi cùng Khúc Nhân Kiệt.

Thế là, Khúc Nhân Kiệt liền sử dụng thủ đoạn âm hiểm, hãm hại gia tộc của nàng, cuối cùng lấy ca ca Đoàn Tiểu Kỳ áp chế người nhà của nàng, cuối cùng, Đoàn Tiểu Kỳ hoàn toàn bất đắc dĩ, vì cứu ca ca nàng, chỉ có thể để trở thành thị nữ của Khúc Nhân Kiệt.

Mặc dù Đoàn Tiểu Kỳ thể chất đặc thù, nhưng là nàng còn chưa có trưởng thành, căn bản là không có chỗ trợ giúp tu hành của Khúc Nhân Kiệt, hắn hiện tại không ngừng dùng dược vật giúp điều trị thân thể Đoàn Tiểu Kỳ, từ từ kích phát tiềm năng đặc thù thể chất của Đoàn Tiểu Kỳ.

Khúc Nhân Kiệt sờ soạng chiếc nhẫn bên tay trái một chút, một cái bình ngọc liền xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, hắn vứt bình ngọc kia cho Đoàn Tiểu Kỳ.

– Đa tạ Khúc sư huynh!

Đoàn Tiểu Kỳ tiếp nhận bình ngọc kia, sau đó quay người chạy ra.

Khúc Nhân Kiệt nhìn thoáng qua canh hạt sen trên bàn, không có ăn, mà là quay người rời khỏi Long Vương viện.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323Phần 324Phần 325Phần 326Phần 327Phần 328Phần 329Phần 330Phần 331Phần 332Phần 333Phần 334Phần 335Phần 336
Thông tin truyện
Tên truyệnLăng Phong
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật30-01-2024 01:38:24
Truyện ngẫu nhiên
Về quê (Update phần 25) - Oceano
Cô giáo Nhung dâm đãng (Update phần 3)