Tám năm

Phần 11
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Và em bắt đầu ngân ngấn. Lấy hết dũng khí vì sợ rằng tôi lại ôm em khóc. Tôi nói nhát gừng về kế hoạch của mình. Em lặng yên, nước mắt lăn dài. Tôi ấp úng ôm em, và chỉ biết nói, anh chỉ là đi xa một khoảng thời gian, để xây dựng tương lai và khi đã vững, chắc chắn sẽ có em đi cùng. Hoặc là giọng tôi ấp úng, hoặc là em đoán tương lai sẽ rất xa, em nấc lên và bắt đầu khóc nức nở. Tôi tịt luôn, và bắt đầu ôm em khóc cùng, tôi khóc như con nít, nước mắt rơi đầy trên mặt em, cùng với nước mắt em, ướt cả mảng gối.

Một lúc lâu, chúng tôi ngừng, em bắt đầu hôn tôi nhè nhẹ, rồi mạnh bạo dần lên, ngấu nghiến tôi.

Em chủ động lật mình lên người tôi, bắt đầu hôn xuống ngực tôi.

Hai vú cũng cứng lên khi ngậm mút, máu chảy rần rật trong người, bơm xuống dưới háng, con chim vươn cao ngạo nghễ. Em lùi mông dần, qua háng tôi, đè con chim đang vươn xuống, và em từ từ dịch dần, mật từ bướm em chảy qua thân chim ấm nóng, nóng dần từ cuống và trơn trượt dần xuống đầu chim.

Và bất ngờ em ưỡn người lên, khẽ nhấc mông và miết xuống.

Con chim như sẵn đích, lao thẳng vào khe sâu trơn mượt và cắm thẳng vào tận cùng em.

Cùng tiếng hít hà, em bắt đầu sàng mông, chim tôi xoay đủ các hướng, chọc đủ mọi ngóc ngách trong bướm em.

Mỗi ma sát, lại truyền từng sự rung động lên thân và truyền lên xương sống, lan tỏa khắp mọi ngóc ngách cơ thể tôi.

Tôi trân mình, vươn tay, xoa nắn bầu vú nhễ nhại đang đứng trước mắt.

Ngón tay vê xoắn hai hạt đào đỏ hồng, cứng đét.

Em ngừng xoay và bắt đầu nhấp, nhanh mạnh dứt khoát, chim tôi rong ruổi suốt chiều dài bướm em, chạm sát vào thành, và lại lao phập vào theo đà hạ của em.

Tóc em xõa xượi, đầu gật lắc, bàn tay chống trên ngực tôi bắt đầu cắm móng tay vào ngực, như muốn truyền sự hưng phấn của em vào da thịt tôi.

Và bất ngờ em trân người, cơ bướm co giật, hai chân khép chặt vào lườn tôi, tay bấu sâu vào ngực tôi, và miệng phát ra tiếng “ahhh… em ra…”. Lần đầu tiên nghe em nói em ra, tôi phấn khích và cứng người lại, dồn toàn bộ áp suất xuống chim và phun trào thật mạnh trong em.

Em bắt đầu thả lỏng với những cơn co giật nhẹ nhẹ, cùng với dòng nước nóng bỏng phun ra qua thân chim, trào ra ngoài.

Và em gục xuống hõm vai tôi, tóc phủ qua mặt tôi, hơi thở nóng gấp thổi vào tai tôi, mồ hôi lấm tấm trên mũi, trên lưng em.

Tôi cũng vậy, cố há to để hút không khí vào lồng ngực, như bù lại áp suất đã phun trào.

Và em ngủ, tôi ôm em, nghe tiếng thở nhè nhẹ của em. Nghe hơi nóng vẫn truyền từ người em vào chim tôi trong em. Em mong manh quá. Thỉnh thoảng em lại ú ớ trong mơ và nước mắt em trào ra. Tôi khóc!

Chúng tôi ra về trong yên lặng. Cả nụ hôn tạm biệt, cũng nhẹ nhàng, tĩnh lặng. Tôi một đêm mất ngủ.

Hôm sau đến công ty, được lịch vào Nam 2 tuần sau. Tôi có 2 tuần rảnh rỗi chuẩn bị tư trang hành lý. Tôi đến với em mỗi ngày, mỗi buổi trưa, tại nhà nghỉ quen, cuồng nhiệt, phun trào, ôm nhau và khóc. Em vẫn dịu dàng, yên lặng, không cắn dứt, không hờn dỗi, không khuyên nhủ. Em sắm cho tôi từng cái áo, cái quần, đôi tất, đôi giày, kem đánh răng bàn trải. Tôi lặng lẽ bên em, để em chọn, em thử. Lau cho em giọt mồ hôi trên, quan sát em mỗi cử chỉ nhíu mày, mỗi nụ cười, cái nhăn mũi để khảm vào tâm. Và mỗi ngày nếm náp em, hút từng giọt mật của em, nhấm nháp hạt đậu đỏ hồng trên ngực, hòa cùng em mỗi khi lên đỉnh. Rồi ngày đi cũng đến.

Ra tiễn tôi có thằng bạn thân và thằng bạn anh họ của em, chúng là những kẻ vô tâm, luôn mồm chúc tôi vui vẻ nơi đất mới. Em chỉ lặng lẽ đứng bên, nắm chặt tay tôi, môi mím lại. Tôi đưa em chiếc điện thoại tôi mới mua một đôi, có sẵn sim di động, mà tôi dành cả tháng lương mua 2 chiếc và đăng ký tên tôi. Em một tôi một, với hi vọng, sẽ làm ngắn lại khoảng cách của chúng tôi. Em bật khóc nức nở, tôi nhòa lệ. Cầm vội túi lên tàu, với lời nhắn em giữ gìn sức khỏe và nhắn thằng anh họ em nhớ chăm sóc em. Tôi lên tàu như chạy trốn.

Chuyến tàu 40 tiếng, nỗi nhớ em cồn dần lên, tôi hầu như gọi em mỗi tiếng chỉ để nghe em nói, em khóc hoặc tiếng động xung quanh em. Mỗi lần tắt, tôi lại trào nước mắt.

Tôi đi với bao dự định tương lai.

… Bạn đang đọc truyện Tám năm tại nguồn: https://truyenteen.pro

Tháng lương đầu tiên khi vào công tác trong Nam chủ yếu dùng để trả tiền điện thoại và điện hoa. Nỗi nhớ em cũng dần nguôi ngoai và em cũng bình tâm trở lại, nói chuyện nhiều hơn kể chuyện nhiều hơn. Chuyện cơ quan, chuyện bạn bè, em có thêm nhiều mối quan hệ. Tôi cũng mừng, cũng nhẹ lòng hơn.

Công việc mới, với trọng trách cao hơn, tôi được giao làm trưởng nhóm và báo cáo trực tiếp cho chuyên gia nước ngoài. Do cuốn hút công việc, tôi làm việc như điên, gần như quên ăn quên ngủ. Và chỉ nói chuyện với em mỗi tối khi đi ngủ.

Do tiến độ giao hàng bị chậm thông quan, lên Tết tôi không về được để cố làm chạy tiến độ cho kịp bàn giao. Em có vẻ buồn khi tôi báo tin, nhưng động viên tôi giữ gìn sức khỏe và cố hoàn thành công việc để sau Tết về thăm em, thăm nhà.

Tết tôi ở lại. Tết trong Nam khác ngoài Bắc, không có không khí xe lạnh của mùa xuân, không có hoa đào khoe sắc. Trời vẫn nóng, và mọi người vẫn hối hả làm việc, chẳng ai vội vàng tranh thủ cho cái Tết cổ truyền thiêng liêng như người Bắc. Em vẫn làm việc, vẫn nghe em kể chuyện chuẩn bị Tết, rửa lá dong, gói bánh chưng. Một năm chúng tôi quen nhau, tôi gửi em một cái điện hoa và gửi bưu điện cho em lọ nước hoa tôi nhờ Sếp mua khi về nghỉ phép. Em rất phấn khích và tíu tít kể chuyện khi các chị bạn cùng cơ quan hỏi mua nước hoa ở đâu và em khoe người yêu tặng, lọ nước hoa đầu tiên em có. Và em hãnh diện khi người khác ghen tị.

Ánh nắng chói chang chiếu vào mặt, không ngủ được tôi vùng dậy ra khỏi giường, đánh răng, rửa mặt. Xỏ vào người bộ bảo hộ lao động, bước ra khỏi phòng. Chợt tần ngần nhớ ra, hôm nay mồng một Tết, chúng tôi được nghỉ. Lại trở lại phòng, thay bộ quần áo thường phục, xuống căng tin ăn sáng. Cả căng tin chỉ có 5 người, chị cấp dưỡng, tôi, anh trưởng đội điện và anh làm kế hoạch bên tôi, anh phụ trách kỹ thuật bên B quê ở Huế. Còn lại mọi người tranh thủ về nhà ăn Tết với gia đình.

Ăn sáng trệu trạo miếng bánh tét ngọt, buồn vẩn vơ nhớ nhà, nhớ em. Tôi tha thẩn ra khỏi căng tin, đi bộ ra cổng công trường đến quán cà phê quen. May quá, anh chị vẫn mở quán. Rút mấy đồng mừng tuổi mấy cháu nhỏ và chúc Tết anh chị chủ quán. Tôi gọi ly đen đá, rút gói thuốc trong túi. Cà phê hôm nay đắng nghét, tôi cố chiêu qua cổ để phà hơi thuốc. Trời càng ngày càng nắng chói chang, mọi thứ trở lên xa lạ. Gọi điện thoại chúc Tết một vòng, gọi cho em, nghe em tíu tít kể chuyện Tết. Nhớ em cồn cào.

Ngồi ngẩn ngơ, thì anh điện và anh kế hoạch bên tôi đến.

Ba anh em cũng chẳng đâu vào đâu, ai cũng tâm trạng ăn Tết xa nhà. Anh điện đề nghị đến nhà người quen chơi, uống rượu cho đỡ buồn.

Ba anh em, kẹp nhau trên con xe win của công trường, chạy gần 20 km mới đến nhà người quen.

Ngôi nhà nằm lọt trong vườn điều xum xuê.

Thông tin truyện
Tên truyệnTám năm
Tác giả Oceano
Phân loại Đụ lỗ đít, Đụ thư ký, Tâm sự bạn đọc, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú vú, Truyện Set, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật06-02-2023 06:08:19
Truyện ngẫu nhiên
Cơn mưa Sài Gòn (Update phần 41)
Mẹ bạn thân (Update phần 2)
Địt cả mẹ lẫn con (Update phần 6)
Nghìn lẻ một đêm (Update phần 8)
Trại giam địa ngục (Update phần 2)
Chuyện của Loan (Update phần 16)