Tuyện Sex Teen > Truyện bóp vú > Thằng Đức – Quyển 2

Thằng Đức – Quyển 2

Phần 106

Sáng nay Thanh Tình báo “bệnh” không đi làm. Phương Linh chuẩn bị đi Cần Thơ cùng mẹ để đón người… Nâng đang chỉnh sửa bài viết lần chót của chương trình cho buổi phát sóng chiều nay trước khi gửi cho Tú Nhi thì nghe tiếng di động reo lên. Liếc nhìn màn hình, lòng rộn rã nhưng không vội bắt máy. Thầm nghỉ, phải để hắn chờ… Mình hấp tấp bắt máy, hắn sẽ kiêu ngạo nghỉ mình đang chờ hắn gọi… Còn khuya í… Nàng nhìn máy Iphone trên bàn làm mặt quỷ rất đáng yêu… Tiếng chuông di động im bặt…

– “Chờ người ta, ngươi ta gọi thì làm bộ làm tịch… Hắn không gọi lại thì đừng khóc nha”… Thanh Tình nói bâng quơ… Hai mắt dán vào mạng Facebook, hai tay bấm lia chia, hình như đang viết bình luận gì đó… – “Sao chị biết là em chờ ảnh chứ?” Phương Linh cắc cớ hỏi. – “Em nha… Từ hôm qua tới giờ, tâm thần hoảng hốt, cứ 5 hay 10 phút liếc nhìn cái Iphone như bị trúng tà. Con nít cũng biết là đang chờ. Vậy mà khi người ta gọi thì làm bộ làm tịch… Mấy chiêu này xưa quá rồi…” Thanh Tình bĩu môi chê em gái. – “Lo cho chị đi… Hi hi, sắp thành gái già rồi mà vẫn còn lựa chọn. Người ta đã quỳ xuống cầu hôn vậy còn chưa chịu sao” Bị Thanh Tình nói trúng tim đen, Phương Linh “trả đũa” bằng cách đem chuyện Trung Chánh cầu hôn ra nói. – “Vậy thằng Phát quỳ xuống cầu hôn… Em chịu gã cho nó?” Thanh Tình phản pháo… Phương Linh chưa kịp phản ứng thì di động lại reo lên. Lần này dĩ nhiên là bắt máy… Thanh Tình làm bộ tập trung trên màn hình Ipad nhưng thật ra đang vểnh tai nghe lén. – “Còn nhớ tới em sao? Tưởng anh chỉ có Tú Nhi, Thụy Vũ và mấy người khác thôi” Vừa bắt máy, Phương Linh liền nói lẫy. Thanh Tình nghe hết hồn nghỉ bụng: “Thì ra tên kia đào hoa dữ ha. Ngoài bà xã vừa sanh, không ngờ ngoài con em mình lại còn có vài người nữa. Nhưng cũng phải, đồ tốt ai cũng thích, đàn ông tốt dĩ nhiên gái mê là phải, thế kỷ 21 mà. – “Wow… Sao nghe nặng mùi thuốc nổ vậy? Em cũng biết anh bận mà. Vừa mới dễ thở chút xíu là gọi cho em liền” Nói xong câu này, Đức tự phục lấy chính mình, trình độ ăn nói gạt gái sao mà càng ngày xuất khẩu thành câu, càng “hùng biện” a. Nhưng nghỉ kỷ lại chính là các nàng ép đó mà… Không nói như vậy chẳng lẽ ù lì chờ bị mắng à?

Quả nhiên là đúng như vậy… Không cần biết hắn nói thật hay nói cho mình vui. Phương Linh nghe xong cảm thấy ngọt ngào…

– Anh đang ở đâu vậy? Gọi em có chuyện gì? – Ây da… Gọi bạn gái mà cần phải có chuyện mới gọi sao? Hi hi… Chuyện là vầy, hôm nay anh có mời mấy cô đồng nghiệp trưa nay đi ăn cơm… Có rảnh không? Anh muốn em đi với anh… – “Trưa nay? Không được… Trong hai ngày nay Em bận lắm… Sau ngày mốt thì được” Phương Linh tiếc nuối, lúc rảnh thì không gọi, lúc bận thì gọi, như vậy có tức không chứ? – Wow… Bận vậy sao? Thôi được. Chiều mốt nha… Lúc đó còn nói bận nữa là không được đâu… – “Anh bận thì có… Chiều mốt tới rước em…” Cúp máy. Phương Linh cảm thấy ngọt ngào như được uống mật ong. – “Hắn đi ăn cơm với nhiều phụ nữ đó?” Thanh Tình “nhắc nhở”, nàng ghé tai nghe được lõm bõm toàn bộ câu chuyện. Hắn đi ăn cơm trưa với nhiều phụ nữ mà em gái mình coi như không có gì khiến Thanh Tình không vui. – “Hi hi… Em bận mà…” Không phải là Phương Linh không muốn cho chị mình biết kế hoạch của nàng nhưng Thanh Tình có thể vì hời hợt, vô tình tiết lộ thì hỏng bét, hơn nữa, đây là chuyện hợp tác của bạn gái hắn… Chị nàng không có liên quan.

Nàng nhìn đồng hồ. Sắp đến giờ đi lẩm bẩm, chuyến bay đáp lúc 10h30, bây giờ là 8 giờ. Rước mẹ xong rồi đi thẳng đến Sân bay Trà Nóc, tầm khoảng 10 giờ tới… OK mà…

Phương Linh cảm thấy hãnh diện vì nàng và Tú Nhi cùng Ngọc Lan sẽ cho hắn một “Big surprise”… À không. Còn có Thụy Vũ, Thanh Nhã và Đồng Giao, Thái Điệp nữa… mỗi người một tay. Tất cả đều chung tay. Nghỉ tới đây, Phương Linh hãnh diện, mỉm cười.

… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: https://truyenteen.pro

Hôm nay Ngọc Lan nghỉ một ngày để đi đón mẹ. Bí Thư Ngọc Lệ xuống Cao lãnh thăm và xem đứa con gái công tác thế nào. Nhưng đây chỉ là lý do phụ, nghĩ đến lý do chánh, Lệ có chút hổ thẹn vì bà có quan hệ “bất chính” với bạn trai của con mình… Với địa vị của Lệ, không phải là không thể kiếm bồ nhí khỏe mạnh trong chuyện đó, nhưng quan trọng nhất phải là người kín đáo và thận trọng, như vậy còn có ai thích hợp hơn hắn chứ? Chính vì vậy Lệ không còn bận tâm với vấn đề này nữa. Nói nào ngay, lúc nghe Diễm tiết lộ hắn làm chuyện đó với dì Hà của hắn và Diễm, Lệ cảm thấy nóng người lên vì ham muốn, quan hệ loạn luân làm Lệ thích thú, Lệ muốn thỏa mãn những ham muốn thầm kín của mình.

Lệ không đi một mình, bên cạnh còn có Diễm và Hà, dì Hai của hắn… Cả ba bây giờ rất là thân thiết, cùng nhau xuống đây dĩ nhiên là có âm mưu rồi. Lệ thấy không phải chỉ có mình thích loạn luân với “con rể” mà ngay cả dì hai của hắn cũng thích “ấy” với thằng cháu… Vì thế quan hệ của Lệ, Diễm, Hà trở nên vô cùng vi diệu và khắn khít. Vì cùng có chung sở thích. Chuyện gì cũng có thể nói với nhau được, trong lúc chuyện trò riêng tư thường bàn bạc với nhau làm sau liên thủ “đấu” với hắn. Thật là phóng đãng.

Ngọc Lan cũng không phải một mình, bên cạnh nàng là Trưởng ban Hằng và con gái Phương Linh. Chủ tịch Diễm trước kia ở Cần Thơ, cũng là bạn của Trưởng ban Hằng lúc còn đi học, quen biết nhau rất là thân thiết, giữa hai người không có gì là không thể nói, cũng vì vậy mà Hằng được nếm mùi cặc khủng của “con rể” như Bí Thư Lệ.

– “Chờ lâu chưa?” Lệ Bí Thư thấy con gái có phần tươi tắn hơn lúc ở ngoài Hà Tĩnh, bà mỉm cười hỏi… gật đầu chào Trưởng ban Hằng, đây là lần đầu tiên gặp mặt nhau ngoài đời, nhiều lần bà đã cùng Diễm và Hằng nói chuyện qua Phây bù… Phương Linh thì lần trước đã ra Hà Tĩnh… Có thể nói là tất cả đều quen biết nhau. – “Hi hi, khoảng 15 phút thôi… Lên xe đi, về khách sạn nghỉ ngơi, chiều nay có buổi phát sóng lúc 4 giờ… Phải không Phương Linh?” Ngọc Lan thân thiết hỏi. Ý tưởng của Phương Linh làm cho hai nàng xích lại gần nhau hơn. Giờ đây đã bắt đầu thân thiết. – Đúng như vậy Tú Nhi đang chuẩn bị chương trình lên sóng lúc 4 giờ, 3 giờ tất cả sẽ họp mặt tại khách sạn để chuẩn bị sau đó sẽ trực tiếp phát sóng trên kênh của mình và kênh của Tú Nhi. – “Mau lên xe đi về khách sạn nghỉ ngơi trước, vừa đi vừa nói cũng được…” Trưởng ban Hằng dục. Bà cũng đã sắp xếp chương trình tiếp đãi bạn bè và khách riêng của mình… Sau buổi phát sóng chiều nay, bà sẽ đưa phái đoàn về Biệt thự… – “Hắn có biết chuyện mình làm không?” Trong lúc các bà mẹ và trưởng bối nói chuyện rôm rả như bắp rang, Ngọc Lan hỏi nhỏ Phương Linh. – “Hi hi… Đã nói là bí mật để ảnh “surprised” mà… Nói làm gì. – “Phương Linh. Chị thật tỉ mỉ” Ngọc Lan khen. – “Ậy… đừng nói vậy… mỗi người mình ai cũng có phần làm mà… Không phải một mình tôi chứ” Phương Linh khiêm tốn cười.

Quan hệ của hai nàng như vậy mà tiến gần hơn nhiều. Không còn như chó với mèo lúc ở Hà Tĩnh nữa.

… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: https://truyenteen.pro

Tiến Lực có thói quen ra ngồi ở Highlands Coffee vừa nhâm nhi cà phê vừa ngắm gái, thấy cô nào vừa mắt thì tìm cách tiến gần làm quen tán tỉnh, thử tài cua gái của mình và coi đó là thú vui tiêu khiển. Phải nói là hắn có bề ngoài không tệ nên dễ dàng chiếm được cảm tinh của đàn bà, nói chuyện vài câu thì hắn khôn khéo lộ ra là Thạc sĩ tốt nghiệp nước ngoài về nước đảm nhiệm chức Phó Trưởng Phòng của Sở Lao động và còn là con trai của Chánh văn Phòng Sở tài chính… Bao nhiêu đó thôi cũng đủ làm mê mệt con gái người ta rồi… Hơn nữa hắn còn lái chiếc Audi A7 Sportback màu trắng… Bởi vậy chưa bao giờ thất bại trong việc cua gái cho nên được đám bạn bè gọi là “sát thủ tình trường”.

Hôm nay hắn vừa ngồi xuống, lấy Ipad Pro để lên bàn, gọi ly cà phê, bộ dáng vô cùng tiêu sái, hắn biết có nhiều cô đang để ý nhìn trộm hắn… Còn không phải sao… Từ kính mát cho đến áo pull quần dài, đều là của thương hiệu Georgio Armani, nếu kể luôn Ipad pro là không dưới trăm triệu rồi. Cho nên hắn có quyền kiêu ngạo.

Trong lúc Lực đang âm thầm kiêu hãnh, một mùi thơm nhè nhẹ thoáng qua mũi làm hắn ngây ngất, ngẩng đầu lên nhìn… Lực sững sờ… Tâm hồn xao xuyến… Cách bàn hắn tầm khoảng hai thước, một mỹ nữ vừa kéo ghé ngồi xuống, hình như cảm giác được có người đang nhìn mình, nàng nhìn hắn, gật đầu mỉm cười coi như chào… Rồi lấy laptop để lên bàn, gọi nước uống, mắt nhìn lên màn hình của laptop. Tay nàng cầm cây bút gõ nhẹ lên mặt bàn… nét mặt suy tư. Bất thinh linh, nằng đặt bút xuống, ngón tay lướt lên bàn phím thật điêu luyện, cây bút lăn tròn rơi xuống nền nhà… Tiến Lực cảm thấy mình cơ hội đến rồi. Hắn nhanh nhẹn bước tới. Cúi lượm cây bút đưa trả cho người đẹp… Nàng mỉm cười, nụ cười có thể nói là “khuynh thành khuynh quốc” khiến tim hắn đập thình thịch thầm nghỉ nhất định phải cua được tới tay.

– Cảm ơn anh… – “Không có gì… Cô là sinh viên trường nào?” Lực nhã nhặn hỏi… – “Hi Hi… Sao anh biết tôi là sinh viên?” Người đẹp hơi nghiêng đầu hỏi, bộ dáng rất đáng yêu. – “Tôi đoán thôi… Hy vọng là đúng, nghe giọng nói của cô… cô là người miền Trung, không biết ở vùng nào” Lực mỉm cười… – Anh đoán hay vậy… hi hi… đoán thử xem. – “Được thôi… nhưng mà trước khi đoán… Để tôi giới thiệu trước… Nguyễn Tiến Lực… Nice to meet you”Lực đưa tay ra… – “Nhã Thy… Hi hi… Nice to meet you” Nhã Thy đưa tay ra… Tiến Lực bắt tay nàng, hắn sướng run lên, ôi bàn tay mềm mại, chắc chắn là tiểu thư của một nhà quyền quý nào đó. – “Cô đang chờ bạn?” Lực thăm dò. – “Không phải, thấy buồn, ra đây uống ly cà phê thôi… Còn anh? Đang chờ bạn gái?” Nhã Thy mỉm cười. – “Nếu được như cô nói thì tốt quá, hi hi, tôi đâu có may mắn như vậy, hay là mình trò chuyện chút nha… nếu cô không ngại và không nghỉ tôi là người xấu? May I?”. Với cử chỉ như sắp kéo ghế. Lực chêm một chút anh ngữ. Phong độ và lịch sự như Tây… – “Hi hi… Mời anh ngồi.” Nhã Thy mỉm cười. – “Chị dâu này ngầu thiệt… Có thể đoạt giải Oscar” Cách đó không xa Hưởng tắc kè càng khâm phục Đức ca, chị dâu nào cũng bá cháy, ngoắc một ngón tay thôi là thằng kia vào tròng. Hừ. Cười đi con, dám đụng tới Đức ca? Lát nữa sẽ cho mày biết cái gì là thân bại danh liệt…

Hưởng lấy di động gọi ra ngoài…

– “Anh đoán tôi là người miền Trung… vậy có thể nói tôi là người xứ nào?” Hớp một ngụm cà phê. Khi Tiến Lực đem Ipad từ bàn qua, hắn vừa ngồi xuống, Nhã Thy ánh mắt long lanh phong tình vạn chủng hỏi… – “Nếu tôi đoán trúng thì sao?” Lực mỉm cười… – “Vậy… hôm nay tôi mời anh… Nếu anh đoán không trúng… hi hi… Ly cà phê của tôi… anh trả… Vậy công bằng chưa?” Nàng “lườm”… nét mặt vô cùng đáng yêu. – Cô là người không phải Thanh Hóa hoặc Nghệ An thì Hà Tĩnh… Có đúng không? – “Sao anh biết?” Nhã Thy nhìn Tiến Lực với ánh mắt “khâm phục”… – “Hi hi… Tôi nhận ra bãi biển Thiên Cầm trên màn ảnh laptop của cô nên đoán bừa vậy thôi… Không ngờ cô thật là người Hà Tĩnh…” Lực “khiêm tốn” mỉm cười. – “Anh thật thông minh” Nhã Thy mỉm cười “khen”. – “Nói đến Hà Tĩnh mới nói nha… Mấy hôm nay trên mạng, lình xình vụ cứu trợ năm ngoái ở quê cô… Aiz.” Lực lắc đầu. – “Anh cũng theo dõi vụ này?” Nhã Thy “sửng sốt”.

Lực muốn phá lên cười… nghỉ bụng “em gái à anh là tác giả của vụ này đó…”. Hắn muốn khoe với người đẹp hắn là anh hùng vạch mặt kẻ xấu cho người dân Hà Tĩnh nhưng tạm thời ẩn nhẫn, thời cơ chưa chín mùi, hơn nữa chỉ vừa quen biết nhau.

– “Có chứ… Aiz…” Lực nhìn quanh rồi nói nhỏ: “Tôi còn biết vai chánh là ai nữa kìa.” – “Xí… tưởng gì… Ai cũng biết ám chỉ chủ tịch huyện gì đó mà” Nhã Thy bĩu môi khinh thường. – “Ha ha… Không phải là đơn giản như vậy… Tôi…”, Lực còn muốn nói thêm nhưng ngay lúc này di động của Nhã Thy vang lên khiến hắn tạm thời im lặng. – Sorry bạn tôi gọi… Ê… Sao lâu vậy? Đang đợi chị nè…

Rồi không biết người “bạn” nói gì, Lực thấy nàng nhăn mặt: “Vậy mà nói nghe hay lắm, cái gì lấy xe ông anh chở mình đi một vòng hóng mát, bây giờ muốn về cũng phải đón taxi… ” Cúp máy, mặt Nhã Thy như còn chù ụ.

– “- Có chuyện gì sao?”Lực nghe rõ ràng… Trong lòng hắn nở hoa. Có cơ hội rồi. Hắn làm bộ quan tâm. – Không có gì quan trọng… Con nhỏ bạn nói hôm nay nó mượn xe anh nó chở tôi đi một vòng hóng mát… Ai dè xù giờ phút chót… Aiz… Thiệt làm mất hứng… – Hi hi… Hóng mát thôi hả? Tôi đưa cô đi… sẵn mình nói tiếp câu chuyện hồi nãy… – “Anh… Chúng ta vừa mới quen nhau…” Nhã Thy “e ngại”… – “Không cần phải sợ, tôi là cán bộ nhà nước, nà, đây là danh thiếp của tôi, má tôi là Chánh văn Phòng của Sở tài chính Cần Thơ…” Lực lấy danh thiếp ra để chứng tỏ thân thế tốt. – “Wow… Thạc Sĩ, anh tốt nghiệp Đại học Mcgill Montreal Canada? Phó Trưởng phòng?” Nhã Thy “trầm trồ hâm mộ”. – “Vậy bây giờ tin tôi không phải là người xấu chưa?” Thấy Nhã Thy “trợn mắt” nhìn mình… Lực âm thầm đắc ý nghỉ bụng: “. Rõ ràng nàng bị hắn hấp dẫn? Bây giờ chỉ cần nàng lên chiếc xe Audi A7 Sportback của hắn đi dạo một vinh thì chuyện hôn hít bóp vú mò lồn chỉ là chuyện nhỏ… Có em nào chống cự lại được mị lực của mình chứ?” – “Nhìn anh cũng không giống là người xấu… Thách anh cũng không dám… Tôi không hiền đâu đó nha…” Nhã Thy mỉm cười hăm dọa. – “Ha ha… được rồi. Vậy… bây giờ tôi chở cô đi hóng gió sau đó khi nào cô chán… Tôi đưa cô về.” Lực mỉm cười, thái độ, cử chỉ rất là tiêu sái…

Kêu phục vụ tính tiền xong, Lực đưa nàng ra xe…

– “Wow… Xe anh à…” Nhìn thấy chiếc Audi A7 Sportback. Nhã Thy “sững sờ”, hỏi. – “Ừm… mới vừa đổi… Cô là người thứ nhì… người thứ nhất là má tôi… Hihi… Lên xe đi…” Lực xạo ke… Có sao chứ? Nàng tin là được rồi. – “Bây giờ cô muốn đi đâu?” Cho xe chạy, Lực hỏi… – “Chạy vòng vòng hóng mát… Ây… tùy anh đi…” Nhã Thy mỉm cười. – “Ừm…” Lực thầm mừng… Hắn thầm liếc bầu ngực nàng… Thầm nuốt nước bọt… Không để ý cách xa xa phía sau… chiếc Toyota Hiace bám sát… Hưởng tắc kè ở vị trí tài xế, Nhã Phương bên cạnh, phía sau là 4 tên đàn em “đầu trâu mặt ngựa” đang hăm hở chờ được biểu hiện. Xa hơn nữa. Đội trưởng Thắng cùng ba chiến sĩ công an trên chiếc xe cũng đang bám sát không rời. – “Đừng để mất dấu nha… Nhã Thy có chuyện gì thì anh không gánh nổi đâu” Nhã Phương nhìn Hưởng hăm dọa…

Nhã Phương phấn khích, chỉ cần Nhã Thy “xảy ra chuyện” thì bọn thằng Hưởng tắc kè xông tới đập thằng khốn kia một trận cái tội muốn sàm sỡ con gái nhà lành, kế đó CA tới đúng lúc. Áp giải tên “dâm tặc” về đồn… Nhân chứng vật chứng đầy đủ… Hắn mà không tàn đời thì song Nhã sẽ vô chùa làm ni cô.

Bên này, Lực cho xe chạy qua cầu Cần thơ, đi về hướng vĩnh Long… Hắn nhớ dưới chân cầu là nơi lý tưởng để hóng mát và tâm sự… Nàng nói tùy hắn mà. Lực mỉm cười… Vì vậy hắn ngừng xe ở nơi vắng vẻ dưới chân cầu, chỉ có vài người câu cá ở xa xa, cách xhoor hắn đậu xe tầm trăm thước…

– Sao ngừng xe? Đây là đâu vậy? – “Em nói là muốn hóng mát mà… chỗ này mát mẻ, thanh tịnh…” Đổi cách xưng hô… Lực cười cầm tay nàng… – “Thì ra anh có âm mưu” Nhã Thy “lườm”… – “Hi hi… Em đẹp quá mà… Anh hôn cái nha…” Nghỉ nàng chịu đèn… Lực chồm tới… Bất thình lình Nhã Thy xé áo, để lộ bầu ngực trắng ngần. Mở cửa xe, vừa khóc vừa la inh ỏi… – Cứu tôi… cứu tôi với… Có người muốn hiếp dâm… Bớ người ta…

Tiếng kêu thật thảm thiết…

– “Ê… cô làm gì vậy…” Lực hết hồn, hắn muốn hôn hít, sờ lồn, bóp vú, sau đó nếu được thì chơi nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện hiếp dâm…

Hắn còn đang bàng hoàng thì một chiếc Toyota Hiace trờ tới rồi một đám người nhảy xuống…

– Tụi bây… đập chết mẹ thằng này cho tao, đụ mẹ… Nó dám hỗn láo với chị dâu… – “Chị dâu? Không có… tôi không có…” Lực kinh hải… Mặt trắng bệch… hắn sợ muốn đái trong quần nhưng đàn em của Hưởng cứ nhao tới tha hồ mà đánh đấm để lập công, miễn không chết là được rồi…

Mặt Lực sưng chù dù, gảy ba bốn cái răng… Nhưng chưa dừng ở đó.

Tiếng còi xe CA inh ỏi đến hiện trường. Thắng đội trưởng bừng bừng khí thế bước xuống… Không nói không rằng, ra lệnh chiến sĩ CA còng tay Tiến Lực áp tải lên xe… Mọi chuyện chỉ trong vòng vài nốt nhạc.

Tiến Lực sợ vãi linh hồn, đủ thông minh để biết mình đã rơi vào cái bẫy, cố nhịn đau, hắn nặng óc suy nghĩ xem mình đã đụng chạm thần thánh phương nào? Bất giác hắn lạnh mình… Có thể nào??? Không đâu, làm sao nó biết là mình chứ…

– Xếp à… tui thiệt bị oan… – “Hắc hắc… Oan? Rồi sao… im miệng đi… mày là cái thá gì mà muốn chơi Đức ca hả mậy? Nói cho mày biết nha… Đức ca búng một ngón tay là cả nhà mày chết không kịp ngáp… Đụ má… thằng ngu… Nhưng chuyện này, ha ha… Tao nói cho mày biết nha… Đức ca đâu có rảnh chơi với mày… Mấy chị dâu bất mãn với mày nên mới ra tay… mày hiểu chưa…” Thắng khinh thường… – “Sếp… Em xin phép gọi điện cho ngươi nhà…”Lực nghe Thắng nói xong… Hắn muốn xỉu… Biện pháp bây giờ là cầu cứu với mẹ hắn. – “Mày muốn gọi thì cứ gọi cho đã đi… nhưng tao nói cho mày biết… Chỉ có trời cứu mày… Hắc hắc hắc” Thắng trề môi… Còn không phải sao? Ở Cần Thơ này, tuy không phải là Bí Thư hay Chủ tịch gì nhưng Đức ca là bất khả xâm phạm. Đụng Đức ca? Thằng cặc này đúng là mặt người nhưng óc heo.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183
Thông tin truyện
Tên truyệnThằng Đức – Quyển 2
Tác giả Lạtma
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện sex tống tình
Ngày cập nhật27-02-2022 01:11:01
Truyện ngẫu nhiên
Anh hùng tại linh giới (Update phần 30)
Một thời oanh liệt (Update phần 3)
Trưởng thành (Update phần 33)
Sai lầm của người cha (Update phần 11)
Cưỡi ngựa cùng mẹ (Update phần 7)