Tuyện Sex Teen > Truyện Set > Tiểu Mai – Quyển 2

Tiểu Mai – Quyển 2

Phần 37
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenSex.one, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Một bữa nọ, sáng hôm ấy bầu trời mây đen vần vũ từ sớm, tiết học cuối cùng trôi qua trong tâm trạng hối hả đợi tiếng trống trường tan học của mọi người để được về nhà sớm, vì ai cũng dự được là trời sắp mưa to. Thầy giáo bộ môn vừa bước ra khỏi lớp là ai nấy vội xếp sách vở vào cặp rồi lao nhanh ra bãi gửi xe. Tôi cũng không ngoại lệ, lật đật nhét tập sách rồi cũng định phóng ra cửa lớp theo Khang mập, thế nhưng khi đưa mắt sang chỗ Tiểu Mai nhìn nàng ý hỏi có về luôn chưa, thì nàng chỉ lắc đầu cười khổ rồi chỉ tay sang Khả Vy với thằng Huy, vậy là tôi hiểu chắc sắp có họp bàn cán sự cho văn nghệ gì đây.

Thấy thế tôi cũng cười cười im lặng đưa tay chỉ vào chỗ ngồi của mình rồi ngồi xuống, ý chừng nói với Tiểu Mai là tôi đợi nàng cũng được. Nàng nhoẻn miệng cười, nghiêng mái đầu nhìn tôi vẻ thắc mắc rồi lại quay lên trên.

– ” Thôi ngồi đợi chút cũng được, chưa chắc mưa ngay bây giờ đâu ! ” – Tôi tự nhủ thầm.

Năm phút trôi qua, bạn bè đã dần ra khỏi lớp sau vài phút tụ tập tán chuyện, bộ ba cán sự bí thư, phó bí thư và lớp phó văn thể mĩ vẫn ngồi yên tại vị. Gần mười phút sau, sân trường chỉ còn lác đác vài bóng người, tôi thấy gió thổi phần phật qua hàng cây cuốn những dòng lá rơi sàn sạt xuống mặt đất, cảm nhận rõ luồng không khí lạnh bên trên đang lùa vào ô cửa sổ, và hơi đất ẩm trước cơn mưa toả lên nóng hừng hực bên dưới.

Ba ngưngười bọn họ vẫn ngồi bàn tán rôm rả, đúng hơn là chỉ có Khả Vy với thằng Huy là nói chuyện xôm nhất, còn Tiểu Mai thì chỉ nói vài câu, thỉnh thoảng nàng có lắc đầu nhìn tôi đầy ngao ngán. Tôi thấy vậy nên đưa tay ra cửa sổ, ý bảo sắp mưa rồi, về lẹ đi, nhưng Tiểu Mai chỉ cười trừ ý chừng không được, nàng đưa mắt sang thằng Huy đang tí toét bàn bạc hớn hở.

– ” Giờ không về tí mắc mưa à ? ” – Nghĩ bụng rồi tôi quyết định đứng dậy.

Tôi bước đến bàn 3 người bọn họ, còn chưa kịp nói gì với Tiểu Mai thì thằng Minh Huy đã chặn họng ngay tắp lự:

– Cán sự đang nói chuyện mà mày muốn chen vào à ?

Tôi hừ nhạt đáp lại:

– Ai nói chuyện với mày ?

Và rồi hai thằng nhìn nhau toé lửa, tôi có cảm giác nếu như không phải trước mặt đang có Tiểu Mai và Khả Vy ngồi cùng thì tôi với thằng Huy đã lao vào dập nhau túi bụi rồi. Vẻ như hai cô nàng cảm nhận được điều đang diễn ra giữa hai thằng con trai, nên Tiểu Mai vội lên tiếng trước:

– Có gì vậy Nam ?

Tôi tạm tảng lờ thằng Huy, quay sang Tiểu Mai:

– Về thôi, sắp mưa rồi, việc gì thì mai tính cũng được ! – Ừ, cũng được ! – Nàng gật đầu đáp. – Sao được ? Còn chút nữa thôi thì gắng cho xong luôn đi ! – Thằng Huy phản pháo ngay. – Mình thấy để mai cũng được mà Huy, mưa to thì về không được mất ! – Vy cũng đồng tình.

– Ai bảo là sắp mưa ? Còn khô queo thế này cơ mà ? – Thằng Huy cự lại. – Tao nói mưa tới nơi rồi đấy ! – Tôi gằn giọng.

– Thôi… thôi.. ! – Khả Vy can ngăn.

Nhưng tôi mặc kệ xem như chẳng hề có mặt Vy đang ở đây, chỉ âm thầm ngự khí phòng trường hợp thằng Huy lao lên đấm tôi thì còn kịp né, mà trông cái bộ tướng nó thì y chang là nó sắp choảng nhau với tôi đến nơi rồi vậy.

Kịp thay, vừa lúc đó thì một cánh cửa sổ bị gió thổi đóng ầm lại, và những hạt mưa nặng trịch đã bắt đầu rơi lộp độp bên ngoài sân nghe rõ mồn một. Đến đây thì thằng Huy tắc tị chả còn nói được gì nữa, tôi biết vậy nên cũng về chỗ của mình xách cặp lên, đứng đợi Tiểu Mai:

– Mưa to rồi, Nam có áo ngoài không ? – Nàng bước lại gần tôi hỏi. – Ừ, có chứ ! – Tôi trả lời ngay. – Vậy… giờ sao ? – Nàng hỏi tiếp. – Sao gì nữa ? Về lẹ chứ sao ! – Tôi sửng sốt.

Đáp lại vẻ ngạc nhiên của tôi là ánh mắt của Tiểu Mai hướng sang Khả Vy đang đứng ôm cặp lo lắng nhìn ra ngoài cửa lớp. Và tôi ngay tức thì nhận định được tình hình lúc này là như thế nào, trời bên ngoài hiện đang mưa, trong phòng học lúc này chỉ còn lại 4 người là tôi, Tiểu Mai, Khả Vy và thằng Minh Huy. Ba người trong số đó đều có xe đạp để về, chỉ riêng Vy là vì nhà gần trường nên đều đi bộ, thế nhưng đi dưới mưa thì khoảng cách gần ấy tôi biết cũng là khá xa.

Mà tôi thì chắc chắn rằng thằng Huy muốn về chung với Tiểu Mai, phần Tiểu Mai thì nàng có lẽ cũng muốn về cùng tôi, mà tôi thì lại… chẳng hề muốn chở Vy về lúc này, bởi tôi tự xác định mình với Vy bây giờ chẳng còn gì nữa cả, tôi không hận em ấy đã là một kỳ tích rồi. Thế nên tôi đần mặt ra sau một hồi đánh giá tình hình vì chả biết tính làm sao cho phải.

– Về thôi Mai ơi ! – Giây phút kế sau, tôi và thằng Huy cùng đồng thanh.

Tôi có thể khẳng định Vy nghe được điều đó, thành thử ra tình hình lại quay sang 3 người có xe và áo mưa lại không hề muốn chở một người đi bộ dưới trời mưa. Tôi biết thằng Huy chả có lí do gì để chở Vy về, nó muốn bám đuôi Tiểu Mai, còn Tiểu Mai thì nàng không ghét cũng không thích Vy, ít có khả năng nàng sẽ chở Vy. Chỉ còn lại tôi là khó xử, tôi quả tình lúc này nếu đưa Khả Vy về cho phải phép đàn ông thì lại đâm ra… lỗi lầm với Tiểu Mai, mà tôi thì cũng chẳng cao thượng gì đối tốt với một người đã từng bỏ rơi mình không một lời giải thích, có thể nói tôi ích kỷ cũng được, chẳng quan tâm.

Ngoài trời mưa mỗi lúc một trở nên lớn dần, và có khả năng nếu chỉ sau mươi phút cù cưa không về nữa là cả bốn đứa sẽ kẹt luôn ở trường đến chiều cũng nên. Áng chừng biết được tôi đang nghĩ gì, Tiểu Mai nhoẻn miệng cười quay sang Khả Vy:

– Về thôi, mình chở bạn !

Đó quả thực là một tình huống tôi chả thể nào nghĩ đến, bởi tôi cứ đinh ninh rằng Tiểu Mai phải ghét Khả Vy lắm chứ, bởi trong quá khứ hai người từng kình nhau thế nào thì cả lớp đều biết mà. Cớ sao bây giờ lại…… ??!!

Vậy là 5 phút sau, đường từ trường đến nhà Vy diễn ra tình cảnh Tiểu Mai đạp xe chở Vy, tôi và thằng Huy chạy sát sườn hai bên cánh trái phải để gọi là hộ tống. Khi đến nhà Vy rồi, em ấy bước xuống khẽ cảm ơn Tiểu Mai rồi vội bước vào trong cho khỏi ướt, và lúc này chỉ còn lại mỗi 3 người. Tôi ngay tức thì quay sang thằng Huy:

– Sao mày còn chưa về ? – Tao đang hỏi mày đấy ! – Nó cũng cười nhạt đáp lại.

– Thôi, mình về trước, hai người đừng cãi nữa, ai về nhà nấy đi ! – Tiểu Mai cắt lời rồi nàng lẳng lặng đạp xe đi trước, rẽ vào con đường về nhà mình.

Đến đấy thì tôi cũng không còn cần thiết cù nhây với thằng Huy nữa, vội theo lời Tiểu Mai mà chạy cho nhanh về nhà để trốn kịp cơn mưa to đùng trước mắt, vừa kịp thấy thằng Huy đang cười gằn nói gì đó mà tôi không còn nghe rõ nữa.

Sau cái ngày hôm ấy, tôi cảm nhận rõ rệt hơn rằng rất có thể thằng Minh Huy sẽ làm một điều gì đó mà hôm giờ tôi đang lo lắng. Và quả đúng y như vậy, một buổi chiều khi tôi đang học bài thì nhận được điện thoại của quân sư Sơn đen:

– Ê, tao thăm dò thêm được nhiều thông tin lắm mày ! – Nói lẹ đi chú ! – Tôi thấp thỏm. – Kể ra hơi dài dòng, chiều nay mày rảnh không, ra quán nước ngoài biển tao nói ! – Nó tiếp lời. – Ừm, quyết định vậy đi ! – Tôi gật đầu đồng ý ngay.

Cuối giờ chiều của ngày hôm đó, ở quán nước ngoài bờ biển Đồi Dương quen thuộc, tôi đầy suy tư khi nghe thằng Sơn kể ra những thông tin mà nó biết được trong quá trình trà trộn chơi game và kết thân với thằng Huy. Tạm bỏ qua bằng cách nào mà thằng Sơn có thể khai thác được ngần ấy thông tin vì lúc đó tôi không có tâm trạng nào mà hỏi cho rõ đầu đuôi, chỉ có thể kể đại khái những gì mà tôi vừa được biết. Như đã nói ở những chương trước, thằng Minh Huy từ cấp 2 đã dây vào các vụ ẩu đả có tổ chức, sang cấp 3 nó lại còn ngang ngược hơn, trong thời gian lê la tại các quán coffee và billards trong thành phố, nó giao du và kết thân với đủ các thành phần bất hảo. Lâu dần nó tự thành lập cho mình một băng bọn riêng rẽ với vị thế đứng đầu là nó, và tụi đệ tử thì nhờ được bao tiền ăn chơi nên rất tỏ ra trung thành với thằng sếp hào phóng.

Dù theo lời đánh giá của Sơn đen rằng tụi này chỉ đang thuộc loại ” giang hồ vườn “, tức là đang tuổi học sinh nhưng cũng học đòi làm dân chơi nửa mùa. Thế nhưng những việc tụi nó làm thì cũng có thể gọi là vấn đề lớn đối với các đối tượng xấu số của tụi nó. Một khi thằng Huy gai mắt và muốn xử ai, nó chỉ việc ngồi trong bóng tối và giấu mặt ra lệnh cho tụi đàn em xử lí, thường thì nạn nhân là những đứa cũng ở lứa tuổi học sinh. Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, bọn thằng Huy chơi với nhau nên bày ra cũng nhiều trò thủ đoạn mà dẫu có bị bắt hay bị tố cáo thì tụi nó bét lắm chỉ bị cải tạo không giam giữ ở phường đội là cùng, chứ thường thì toàn dừng lại ở mức độ nhắc nhở. Nhưng hậu quả của những thằng đệ nó gây ra thì toàn đáng phải e ngại, và đặc biệt thằng sếp sòng là Minh Huy thì không bao giờ lộ danh tính hay trực tiếp nhúng tay vào, nó chỉ việc truyền đạt lại cho hai thằng Bin và Bon, rồi sẽ có bọn nít ranh ở dưới tụ tập lại và xử lí. Thế nên đã có một vài vụ nạn nhân đích thân đứng ra chỉ điểm, nhưng vì thiếu bằng chứng cụ thể nên thằng Huy đầu sỏ chỉ bị gọi là tạm xử lí cho đúng thủ tục, vì lẽ chăng nhà nó cũng khá giàu, chỉ cần bồi thường tiền bạc là êm chuyện, và vụ nó đánh con ông thầy nào đó bên trường Chuyên là một trong số đó.

– Nó có nói là những trò nó bày ra như nào không ? – Tôi thắc mắc, hỏi để còn biết trước mà đề phòng. – Không, tao chưa hỏi được, nhiều quá nó nghi ngờ đấy ! – Thằng Sơn lắc đầu đáp. – Mày coi mà cẩn thận đấy, nó có nói với tao là đang ghét một thằng trong lớp nó, chắc là mày rồi ! – Ừm, tao cũng không ngại gì mấy ! – Tôi trả lời, cảm thấy vững tâm vì căn cơ võ học của mình. – Mà nó đang học chung lớp với tao, chắc không dám làm gì đâu.

Thằng Sơn đen trầm ngâm rồi tiết lộ:

– Nó bảo chắc phải dằn mặt tụi mày, vì cứ phá nó suốt ! – Tụi tao ? – Tôi sửng sốt. – Ừ ! – Sơn đen trả lời.

– Tức là có dính đến thêm mấy thằng bạn tao nữa ? – Có thể lắm ! – Nó định dằn mặt thế nào đây ? – Tao cũng không biết, để hôm nào mớm cho nó nhả ra thì hoạ may !

Chiều hôm đó tôi nghĩ mãi mà không ra thằng Minh Huy định dùng tư cách đứng đầu băng ” giang hồ vườn ” của nó để sử ra những thủ đoạn gì gọi là ” dằn mặt ” hội bàn tròn bọn tôi. Vì dùng súng ống hay dao kiếm thì nó không có khả năng tàng trữ và cũng không liều đến mức đó, gì chứ một thằng chỉ ngồi ở trong giấu mặt và lo cho cái chức danh trong lớp của nó thì có thể loại đi khả năng nó muốn tạo ra một vụ trọng án mà thủ phạm chính là nó. Thế nên lúc này tôi không thể biết được nó sẽ giở trò gì sau khi bị đám bọn tôi phá đám không cho nó ra oai ở đất A1 và không cho nó tán tỉnh được Tiểu Mai.

Chỉ vài ngày sau, thằng Huy đã cho tôi câu trả lời như một nhát búa giáng mạnh vào tinh thần của thằng duy nhất biết chuyện nó là trùm băng giang hồ vườn.

– Mày sao thế Chiến ? – Đám bọn tôi sửng sốt. – Cái đệch, chiều qua tao chạy xe từ đường biển về nhà thì ở đằng sau có thằng nào đó chạy ngang đạp thẳng vào sườn xe, tao té luôn xuống lề đường ! – Nó nhăn nhó đưa phần tay trái bị thâm tím và trầy xước ra. – Khốn, nó chơi ác vậy, thằng nào thế ? – Dũng xoắn nghiến răng trèo trẹo. – Chả biết, tao té mất đất rồi đâu kịp nhìn xem mặt thằng nào, đạp xong nó chạy luôn ! – Thằng Chiến thở dài.

– Hay là một vụ trả thù tình ? Ha ha! – Điên, tao làm gì có ai mà trả thù, may mà tao té theo thế ngã an toàn đó, không là giờ cũng bó bột rồi ! – Cũng có thể do mày ăn ở ác, nên cái thằng khốn đó không nhằm vào ai lại nhằm vào mày, he he ! – Bậy bạ, dẹp mày đi !

Sự vụ thằng Chiến bị một đứa khốn nạn nào đó chơi ác đã tạm lắng xuống với những câu bông đùa của chúng bạn, chỉ có mỗi tôi là giật mình liên hệ vụ việc này với những gì mình đã biết. Thế nhưng đây chỉ là một vụ, có thể là xui xẻo ngẫu nhiên thì sao ?

Ngày hôm sau, suy nghĩ đó của tôi đã bị đánh tan bởi sau giờ ra chơi, thằng Quý trở vào lớp với toàn thân ướt nhẹp, áo quần sũng nước như vừa dầm mưa xong:

– Ơ cái thằng, mày sao thế ? – Tao chẳng biết, đang đi toalet thì vách bên kia có thằng ác ôn nào cầm cái gàu nước xối xuống người tao rồi bỏ chạy, khốn kiếp ! – Rồi… không kịp thấy thằng nào làm luôn ? – Thấy cái thùng nước thì có, nó tạt vào mặt tao xong còn ném thẳng vào, sưng cái đầu rồi này ! – Tháng này xui rồi, hôm qua thằng Chiến té xe, bữa nay thằng Quý bị tạt nước ! – Xui con khỉ, đời nhiều thằng chơi ác quá mà !

Khang mập và Luân khùng ra sức an ủi thằng Quý, Tuấn rách thì quay sang thằng Chiến mà nhìn nhau chả biết nói gì, Dũng xoắn thì cứ lầm bầm chửi thề không thành tiếng, chỉ mỗi riêng tôi là im lặng. Và khi nhìn sang thằng Huy, trông thấy nó đang nhìn bộ dạng ướt nhẹp của thằng Quý mà cười khoái trá thì tôi sững người lại, và không kìm được cơn giận dữ đang bộc phát lúc này. Tôi đưa tay chỉ thẳng vào bộ mặt đang hể hả của thằng Minh Huy, gằn giọng rõ từng tiếng một:

– Mày đừng có cười, cười không phải là bạn đâu, cười là tai nạn sắp tới đấy !

Thằng Huy tắt cười ngay tức khắc, thế nhưng nó nheo mắt nham hiểm nhìn tôi đầy thách thức, còn cả lớp thì hết thảy đều nhìn tôi đầy thắc mắc, bởi khi không tôi lại đứng bật dậy nói một chuyện không liên quan gì đến sự kiện thằng Quý bị ướt lúc này. Nhưng tôi mặc kệ cho mọi người ngạc nhiên, bởi lúc này chỉ có mỗi mình tôi là hiểu rõ những gì đang diễn ra của hai ngày qua, và nhất thời tôi chưa biết phải làm như thế nào.

Lần đầu tiên trong đời, tôi nhận rõ được cảm giác khi đối đầu với một thế lực mà dẫu mình có cố gắng nói đến cách nào đi nữa, cố đưa sự việc cho dư luận biết đi nữa thì cũng không tài gì mà lôi cổ được thằng đầu sỏ ra ngoài ánh sáng được. Bởi nó ở trong tối, hành xử qua bọn đàn em, còn riêng chúng tôi là ở ngoài sáng và không thể nào mảy may đề phòng trước những đòn thù địch thủ đoạn và đê tiện đến như vậy.

Mặt trận thứ nhất đang dần diễn ra theo một chiều hướng khác, với những thủ đoạn và luật lệ ngầm đầy thách thức ngay tại nơi mà nội quy nhà trường không thể nào vươn tới được !

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209
Thông tin truyện
Tên truyệnTiểu Mai – Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật29-11-2022 02:19:12
Truyện ngẫu nhiên
Cô Tiên hàng xóm (Update phần 21) - Nike
Đi thăm nuôi tù (Update phần 4) - Vu Sơn
Tình cũ của vợ (Update phần 3) - Cô Kim
Cave xóm trọ (Update phần 6)