Tuyện Sex Teen > Tâm sự bạn đọc > Mãi mãi yêu em – Quyển 1

Mãi mãi yêu em – Quyển 1

Phần 121
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Đến nơi.. Một nhà hàng khá sang trọng.. Anh Vinh chọn khéo quá.. Sau một quãng đường đi từ sáng.. Trưa rồi mà vẫn chưa đến Lào Cai.. Đành nghỉ tạm ở đây.. Mà thật ra cũng chẳng biết đang ở đâu, chỉ thấy nhà hàng này ngay gần đường lộ và phong cách rất lịch sự.. Anh Vinh khua hết cả đám xuống mặt đứa nào cũng ngái ngủ.. Trừ mỗi nó và nhỏ P. Anh.. Dắt em vào mà thấy tội tội.. Mệt nên em ngủ được luôn nhưng ngủ được có xíu.. Chị mắt nhắm nghiền đi thất thểu như mộng du..

– Ngã bây giờ..

– Nhóc con.. Đang mệt, chọc chị nữa là ăn đòn nghe.. hơ.. Oáp..

– Ruồi bay vô miệng giờ.. Ui da.. !

Chưa kịp chạy đã bị chị túm tóc giật ngược lại..

– Muốn gì.. Sao dám trêu ta tên nhóc kia.. ?

– Muốn gì đâu.. Ui.. a.. Bỏ ra đi.. Em xin mà.. híc..

– Tha cho đó… Anh Vinh ơi.. Mau lên em đói..

Chị hồn nhiên gào lên gọi một cách vô tư, hơi thu hút sự chú ý.. Cơ mà cũng chẳng nhờ tiếng gào.. Cái điệu bộ dễ thương và khuôn mặt xinh đẹp này thì.. Đủ để mọi thằng con trai ở đây nhìn chằm chằm rồi.. Chưa kể đến con nhỏ P. Anh kia nữa.. Tóc đã dài mà còn nhuộm sáng hết cả đầu, hôm nay trang bị cái mũ len trắng.. Mặt lạnh như băng.. Gọng kính đen nhìn vừa lạnh lùng có phần cuốn hút vì trông tri thức.. Nhỏ còn cao nên dáng đi khỏi nói.. Khổ, tụi nhà hàng, cứ ngẩn người ra nhìn.. Đi qua sảnh, khá đông đúc người, họ trang trí nhà hàng đẹp dữ, theo phong cách gì đó cổ kính của châu âu, nói chung cái nơi sang trọng này nó mới vào lần đầu, cả đám dẫn nhau lên tầng hai.. đến bàn ăn, thằng phục vụ chìa cái quyển sách cho mọi người.. Chẳng ai thèm cầm cả.. Hình như cơn buồn ngủ vẫn chưa qua.. Chỉ có chị của nó là hào hứng..

– Hihi.. Thực đơn quá trời món ngon nè.. Mấy đứa ăn gì.. ?

Tụi con gái bắt đầu tò tò ngó lên.. Nó buông một câu..

– Gì cũng được..

Thằng Tuấn và nó cùng nói.. Liền nhau.. Nhỏ Mi bĩu.

– Đúng là đồ con trai..

– Hêhê..

Nó chợt nhớ đến sự có mặt lạ kì này.. Không phải không thích.. Nhưng thấy tò mò.. Thằng Tuấn sao lại quen biết chị nhỉ.. Rồi em, nhỏ P. Anh.. Tất cả như là việc đương nhiên.. Và nó không biết gì cả..

– Nè.. Ông quen chị khi nào mà tôi không biết nhỉ.. ?

– Chị Huyền á.. ?

– Ừm..

– Thắc mắc làm gì.. Sau này sẽ biết, giờ ăn đã, đói rồi..

Thái độ của thằng Tuấn làm nó không buồn hỏi nữa.. Chỉ tự suy nghĩ trong đầu.. Hình như nó mơ hồ hiểu được điều gì đó.. Nhưng chẳng dám chắc.. Thôi, dù sao cũng đều là nhưng người nó yêu quí.. Kệ vậy.. Anh Vinh ở đâu, giờ mới bắt đầu đi vô ngồi, gãi đầu cười..

– Bận thương lượng với tài xế chút.. Hai giờ là đi tiếp nhé.. Vài tiếng là tới nơi thôi, tranh thủ nghỉ cho đỡ mệt đi.. Huyền gọi đồ ăn chưa em.. ?

– Dạ chọn được rồi nhưng chưa gọi..

Anh Vinh ngồi vào chỗ gần nhỏ Yến, nhỏ cười cười.. Nhìn âu yếm.. Tình cảm gớm.. Mọi người có vẻ hào hứng hơn, gọi từa lưa, nó thì im im nhìn.. Căn bản vẫn gợn người chán chẳng muốn ăn và thật sự cũng chẳng biết ăn gì…

– Ủa.. Anh không gọi à.. ?

– Anh gì cũng được mà.. Em ăn gì thì anh cũng thế..

– Vâng..

Rồi em nói gì với anh phục vụ nó không để ý.. Lúc sau bữa ăn được dọn ra, toàn món lạ mắt, đồ uống thì bia với nước ngọt.. Mọi ngươì vui vẻ trò chuyện, nó thì tính cách ít nói, ai hỏi gì nói thôi chứ cứ im im ăn.. Em tiếp cho quá trời, lâu lâu chị cũng tiếp nữa.. Khổ, đầy cả bát, ăn có hết đâu… Xong bữa.. Tất cả dẫn nhau đi dạo chút sau khi thanh toán, vì nơi này có mảnh vườn sau rất rộng, nhỏ Đậu tíu tít chạy linh tinh ở đây người ta có trồng nhiều cây hoa quá.. nhìn nhỏ như đứa trẻ con.. Nó đang nghĩ vậy thì chị của nó cũng chạy lại nghịch cùng nhỏ Đậu.. Hồn nhiên quá.. Nắm tay em đi chậm để xem.. Em cười..

– Đẹp anh nhỉ..

– Ừ..

– Nhưng chẳng có hoa em thích..

– Ừ, anh cũng chưa thấy bao giờ..

– Hoa của em.. Đẹp hơn mọi loài hoa khác đấy anh ạ..

– Giống như em..

– Nay cũng nịnh cơ à.. hihi..

Hai gò má em hồng lên, ngọn tóc ngắn lấp sau chiếc mũ len khẽ đung đưa, sao thấy em đẹp lạ lùng..

– Đấy là khen, không phải nịnh..

– Thì khen.. hihi..

Chúng nó đi dạo như vậy một lúc lâu, cho đến khi chị than mỏi chân và đòi về xe.. Ổn định, chiếc xe lại bắt đầu lăn bánh.. Nãy thó được quả chanh ở bàn ăn, thấy đỡ sợ hơn hẳn..

– Mệt thì tựa vô anh mà ngủ nha..

– Dạ.. Còn bị không để em mua thuốc..

– Có cái này rồi..

– Chanh hả.. hihi.. Anh giống cái Chi.. Nó mỗi lần đi ôtô đều mang theo..

– Ừm..

Cô bạn đồng hương.. Em nhắc đến, chẳng biết giờ có khỏe không.. Bỗng dưng cũng hơi nhớ nhớ cũng hai tháng rồi còn gì…

– Em ngủ chút, đến nơi gọi em dậy nhé..

– Ừm.. Ngủ đi.

Nó ngồi lặng lẽ với mùi chua của chanh ở ngay mũi để chống cảm giác say.. chẳng biết nó nghĩ gì, nhưng cứ mỗi lần nhìn em ngủ như này lại thấy bình yên lạ thường.. Đôi bờ mi cong cong kia đã nhiều lần vì nó mà đẫm nước mắt.. Vậy nhưng em vẫn yêu nó. May mắn quá.. Nhỏ P. Anh cũng lim dim ngủ và cô độc thu lu một góc.. Khuôn mặt này nó mỗi lần nó nhìn lại gợi nỗi nhớ, nỗi buồn.. Mặt nhỏ đẹp nhưng buồn với đôi mắt sâu giống hồ nước lạnh lẽo và trong veo.. Con nhỏ này thật khó hiểu.. Lúc nào ở gần nhỏ đầu nó lại thêm một đóng thắc mắc chẳng thể biết được.. Quãng đường đi từ nhà hàng kia, cũng khá lâu, nó vẫn im lặng như chờ đợi điều gì đó.. Y rằng..

– Nhóc.. Không ngủ hả?

Chị ôm cái áo.. Mặt ngái ngủ đi xuống cuối xe, rồi chen vô giữa nó với nhỏ P. Anh đang ngủ.. Đẩy chân em lui vô, chân em dài nhưng không to nên chị ngồi vừa khít..

– Không.. Đang ngồi trên mò xuống làm gì.. ?

– Trên chán lắm, có mỗi anh Vinh thui.. Mấy người kia ngủ rồi..

– Thì ngủ cho đỡ chán..

– Ngủ nhiều mập hihi..

Nó cười trước cái lý do trẻ con của chị.. Đúng là con gái.. Ngủ cũng sợ mập cho được.. Nhưng cười thôi, nó không giỏi bắt chuyện, chỉ biết đáp.. Tính nó thế mà.. – Ừ.

Chị bỗng tựa vô vai nó nói nhỏ xíu..

– Nhóc với bé Ly vẫn vậy chứ..

– Dạ..

– Thế là chị vui rồi, hai đứa hạnh phúc đấy nhé.. hihi..

– Mong là vậy.. Còn chưa biết ngày mai mà chị..

– Ừ.. Mai rồi lại có ngày mai.. Luôn có ngày mai của một ngày cũ nhóc nhỉ.. ?

– Vâng..

– Nhiều lúc chị cũng không biết ngày mai của mình sẽ thế nào nữa nhóc ạ..

– Tại sao.. ?

– Nếu chị biết lý do thì đã giải quyết được rồi.. hihi..

Chị nói nhỏ và buồn, nó nghe tiếng thở đều đều của em bên cạnh và ngẫm những gì chị nói.. Ai cũng có một ngày hôm qua, nhưng không biết được ngày mai sẽ gặp điều gì, sẽ gặp ai.. Với chị nó tin.. Chỉ có những điều tốt đẹp thôi, còn nó đây này.. Bàn tay vẫn còn “trắng”.. Vậy nên chỉ mong ngày mai rồi ngày mai nữa.. Có em, có chị bên cạnh.. Là nó hạnh phúc..

– Chị hâm.. Đừng suy nghĩ nữa nha.. Mọi chuyện sẽ ổn thôi.

– Nhóc tồ.. Nhóc nghĩ gì mà ổn với không ổn.. Chị lúc nào cũng ổn hết, chỉ có điều vui hay không vui thôi.. hihi..

Chị cười tươi rói, khoe hàm răng trắng sáng.. Bao lâu để nó quên được, ngày ấy.. Bên cạnh nó có một người chị, một người quản lý.. Xinh đẹp và luôn an ủi nó, là chỗ dựa tinh thần của nó ngoài em ở cái xã hội này nhỉ.. Đâu cần ruột thịt.. Chỉ cần có trái tim là sẽ có tình cảm.. Gật đầu thả lỏng người ra.. Những cảnh vật bên đường liên tục thay đổi.. Nhưng có phần hoang sơ hơn, đồi núi hiện ra dần dần có thể sắp đến nơi..

– Nhóc đã bao giờ có sự lựa chọn.. ?

– Hả.. ?

– Chị.. Bảo là.. Nhóc có biết những người con gái dành tình cảm cho nhóc không?

– Em biết..

– Nhóc thấy nhóc có thể biết tất cả những người đó.. ?

Chị tự dưng ngồi dậy quay ra nhìn sâu vào đôi mắt nó hỏi.. Ánh mắt của chị.. Nó chứa đựng sự nghiêm túc, điều hiếm thấy ở chị.. Vì tính chị rất trẻ con mà.. Hơi bối rối chút, nó quay ra nhìn bâng quơ vào ô cửa kính..

– Em không chắc..

– Vậy à.. ?

– Vâng.. Có thể do em ngốc..

Chị tủm tỉm cười gõ nhẹ vô đầu nó..

– Lần đầu tiên thấy nhóc tự nhận ha.. Lớn hơn một chút rồi đó.. Hi..

– Vẫn thế mà..

– Nhóc là người đào hoa nhất mà chị từng thấy..

– Em không xem đó là một điều may mắn.. Nhưng chắc vì vậy em mới yêu được cô ấy..

Nó nhìn em đang ngủ ngon lành.. Chị cũng vậy..

– Bé Ly xinh nhỉ.. Hihi..

– Vâng..

– Thế còn bé này thì sao.. ?

Chị tinh nghịch chỉ vô nhỏ P. Anh đang nằm trong phía góc ngủ.. Nó hơi bất ngờ chút.. Nhưng cũng nói thật với chị điều nó nghĩ..

– Em thấy Ly xinh hơn, P. Anh đẹp hơn..

– Là sao?

– À.. Xinh có nghĩa trẻ con hơn một chút vì Ly hay khóc.. Còn P. Anh lạnh lùng lắm nên chẳng mấy khi khóc vậy là đẹp.. Theo kiểu già dặn vậy đó..

– Hiểu kĩ ha.. Bộ tính bắt cá hả.. ?

– Đâu có.. Với em con cá này nặng lắm rồi.. hi..

Nó lấy tay ấn vô cái mũi cao nghinh nghinh ra của em.. Chị chớp chớp mắt..

– Ganh tỵ quá nha.. hihi..

– Có gì đâu.. Hay kiếm một anh đi..

– Chị cần gì kiếm.. Người ta tự khắc kiếm chị thui.. hihi..

– Tự tin thấy ớn..

– Kệ chị.. Không có chọc ha..

Nói chuyện chán chê rồi chị tiếp tục tựa vô vai nó, một cách tự nhiên.. Còn nó trầm ngâm chìm vào những suy tư của mình.. Bên cạnh nó là ba cô gái, ba nỗi niềm khác nhau.. Nó chẳng hiểu được là gì.. Thứ tình cảm nó giành cho cả ba người đều riêng biệt.. Nhưng như vậy cũng đủ để thấy nó không ra gì vì để trái tim mình chia hơi nhiều ngăn, vậy là đa tình, điều này nó biết.. Nhưng tình cảm là bản năng của con người, nó dù không muốn cũng phải hiểu, ai có tình cảm với nó và nó đã lựa chọn ai.. Có thể điều này sẽ làm người ta đau..

– Chị!

– Hả?

– Có tình cảm với người khác không bao giờ là sai đúng không?

– Ừ.. Ai chẳng biết yêu thương mà nhóc.

– Chị thấy một người có người yêu nhưng vẫn có tình cảm với người khác, điều này có đáng trách không?

Mặt chị vẻ nghiêm trọng, nghĩ ngợi.. Ngón tay để nên chiếc cằm nhỏ, một điệu bộ đáng yêu nữa của chị.. Nó lại ghi nhớ.. Và nó cũng biết chị hiểu nó đang hỏi vì ai..

– Cái này là ở người trong cuộc.. Chị không biết đâu.. Nhưng chị nghĩ rằng yêu một người có người yêu rồi thì chẳng có gì sai.. Vì tình cảm là điều tự nhiên mà..

– Vậy là đều do tình cảm hết chị nhỉ.. Có người yêu vẫn được yêu thêm, thấy người ta có người yêu vẫn cắm đầu vô yêu..

– Ừm.. Lỗi ở con người là vậy.. Trái tim luôn bị đi nhầm hướng..

– Vâng..

Tiếng xe chậm dần không còn vù vù nhanh xé gió nữa, thay vào là tiếng mưa lộp bộp trên cửa.. Nó thích mưa.. Mưa buồn.. Mỗi cơn mưa ngang qua đều mang cho nó cảm xúc riêng biệt.. Vì nó hay mang nỗi niềm của mình hòa vào giọt nước li ti ở trên trời đó..

– Mưa rồi.. !

– Ừ.. Chị ghét mưa..

– Tại sao?

– Mưa nhạt nhẽo và ảm đạm.. Chị thích trời nắng hơn.. hihi..

– Ừ..

Chị là con người sôi động.. Căng tràn sức sống, nó hiểu vậy.. Nên chỉ nhìn mưa thôi.. Có vẻ rất to vì bụi nước bay lên trắng xóa..

Chiếc xe bắt đầu đi chậm, tiếng anh Vinh ở trên gọi..

– Mấy đứa ơi.. Đến Lào Cai rồi.. Dậy coi không.. ?

Nó thấy chị chạy lên, đúng là ham vui.. Em nghe tiếng gọi thế cũng ngồi dậy ngơ ngác hỏi..

– Đến.. nơi.. chưa anh.. ?

– Đến rồi.. Nhưng chưa vào Sapa..

Em dụi mắt mặc lại chiếc áo dạ, vuốt mái tóc ngắn cười cười..

– Em ngủ lâu hông?

– Được vài tiếng..

– Vâng.. Hihi.. Êm quá ngủ quên..

Nó mỉm cười nhìn em.. Em cũng vậy, nụ cười nhẹ tựa nắng ban mai.. Một khoảng lặng nào đó diễn ra.. Nó chìm vào sự yêu thương mãnh liệt từ em toát ra.. Ôm em vào lòng trong anh mắt ngạc nhiên..

– Anh yêu em..

– Ủa.. Tự dưng..

– Đừng thắc mắc..

– Dạ.. Anh ơi..

– Gì?

– Em hạnh phúc quá..

Em rúc sau vào người nó, mặt đỏ lựng đáng yêu lắm..

Được một lúc anh Vinh hỏi xem xuống không rồi còn lên thị trấn luôn thì mọi người không muốn xuống vì ai cũng mệt chỉ muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi, chứ sức đâu mà quậy, duy chỉ có chị là hào hứng thôi.. Trời đã tối, cơn mưa vẫn chưa dứt…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184
Thông tin truyện
Tên truyệnMãi mãi yêu em – Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện Set, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật20-03-2023 09:06:16
Truyện ngẫu nhiên
Chiều vợ dâm (Update phần 12) - Strych09
Diễm (Update phần 128)