Tuyện Sex Teen > Tâm sự bạn đọc > Mãi mãi yêu em – Quyển 1

Mãi mãi yêu em – Quyển 1

Phần 165
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Sáng hôm sau nó đến quán, nhỏ Hoài nhìn thấy nó thì nhăn răng cười chạy lại xoa xoa mặt nó.

– Trời ơi… Lùn mẩu, lùn tịt, lùn xấu xí của em về rồi hả?

Ít ra nhỏ Hoài cũng giúp nó yêu đời hơn chút.

– Lùn thì lùn thật như đây có nhiều mẩu với lại không tịt đâu nha.

Nhỏ Hoài trề môi.

– Xì… Anh nói chuyện nghe ghê thấy mồ. Sao không nhớ em hả?

– Nhớ chứ, nhớ cái người vừa gặp nhau đã chê tùm lum à.

– Hihi, bày đặt. Vô chào anh Tân đi rồi ra tám với em. Lùn đi làm em chán quá trời.

Nó vô phòng, chào anh quản lý xin vào việc lại. Rồi bắt đầu chạy bàn như trước. Tự nhiên nó thích đến đây, công việc giúp nó quên đi được nhiều chuyện không vui.

– Thế nào? Cưa được cây chưa anh?

Nhỏ Hoài chớp mắt. Nó vờ không nghe.

– Bàn 3 một nâu đá, nhanh lên chị hai. Người ta đợi nãy giờ.

– Đây đây… Giục thấy ghét.

Nhỏ Hoài nhăn mặt, nó kệ rồi chạy qua chạy lại cho bận chẳng dám loanh quanh để nhỏ Hoài hỏi. Lúc sau, vô bếp rửa ly, vậy mà nhỏ cũng đi theo.

– Đổ chưa nói em biết đi mà…!

Nhỏ cứ nhõng nhẽo nó. Thế nào lại đánh rớt lọ đường.

– Á…!

– Đổ rồi nhé!

– Thiệt hả anh?

Nhỏ trợn mắt ngạc nhiên.

– Ừ đổ đường rồi, lấy cái chổi vô quét đi không kiến bu bây giờ.

– Ứ làm… Lùn cứ giấu em. Em ghét lùn.

Mặc cho nhỏ lẩm bẩm, nó vào làm việc như cũ. Không hiểu sao, nó không muốn nói chuyện với bất kì ai về nhỏ Nhi.

Kể ra hơn một tuần không gặp nhỏ Nhi. Số thì chẳng thèm hỏi, yêu đương như vậy có vẻ hơi kì cục. Nên chiều đến nó qua nhà nhỏ. Đứng ngoài cổng, ngôi nhà bé hai tầng nó mới đến lần hai, nó thấy nhỏ Nhi ôm con mèo lông trắng vuốt ve, mắt thì hướng lên bờ tường đối diện.

Cốc…!

Nó gõ vào cửa, nhỏ thấy nó liền thả mèo xuống chạy ra mở. Miệng cười tươi.

– Hihi. Anh… Qua em chơi à?

– Ừ.

Nhỏ đi trước, nó dắt xe vào theo. Nhìn nhỏ từ sau, nó thấy được mong ước về một cuộc sống bình yên. Nhỏ không cầu kì chỉ giống như mọi người khác, đi đôi tông và mặc bộ đồ rộng, nó không biết gọi là gì nhưng rất dễ thương. Mắt kính không đeo, tóc để thả. Phải nói rằng nhỏ hoàn hảo đúng một hình mẫu nó thích. Hai đứa không vào nhà vì nó muốn ngồi ngoài hiên cho mát. Chiều hôm nay đầy gió.

– Nhà giờ có ai không?

– Không, bà em qua hàng xóm rồi. Bố thì đi làm chưa về.

– Vậy mẹ đâu?

Trong một vài phút sau đó, nó thấy mình đã hỏi một câu ngốc nghếch. Nhỏ chỉ tay lên bàn thờ phía sau, có đi ảnh của một người phụ nữ mà nhìn kĩ thì thấy nhỏ giống hết bà ấy. Nhỏ cười buồn.

– Mẹ em mất rồi.

Chỉ thế thôi là đủ thấy nhỏ đáng thương đến mức độ nào. Nó không cố nói gì nữa chỉ ôm nhỏ lại.

– Anh nhớ em!

Nó nói dối trắng trợn để Nhi quên đi cảm giác vừa rồi. Nhỏ cười.

– Thiệt hả?

– Còn em thì sao?

Nhỏ vẫn cười, mặt tỏ ra lém lỉnh.

– Hơi hơi…hihi, vừa gặp tuần trước mà.

Nhỏ này nhiều lúc mơ mộng, nhiều lúc lại rất thực tế. Nói chung một cô mọt sách thì sẽ rất khó hiểu.

– Thế hỏi lại lần nữa. Có nhớ anh không?

Nó đứng dậy tính về. Vì nó chẳng thiết tha, chỉ làm màu vậy thôi. Giờ về cũng không ảnh hưởng gì đến nó mà. Nhỏ không cười nữa giữ nó lại.

– Thì có nhớ! Anh sao thế?

– Thấy chán vì có người không nhớ mình.

– Dở hơi, anh xấu tính quá.

– Xấu vậy đấy, có yêu không?

– Có yêu! Hihi.

Lại cười. Con nhỏ này đúng khó hiểu. Chắc nhỏ không biết lúc nào nó đang giỡn mà lúc nào nó đang thật.

Nó ở với nhỏ cả buổi chiều mà cũng chỉ thấy mỗi bà của nhỏ về. Còn bố nhỏ thì chưa thấy, có lẽ đây là một con người của công việc giống nhỏ này.

– Bố em toàn về muộn, trưa và tối chỉ có em với bà ăn chung thôi. Sáng thì đôi khi mới được cả ba người.

Nhỏ kể, đôi mắt đượm buồn. Nó bắt đầu thấy chùn bước và tội lỗi khi ngày càng lấn sâu vào cuộc sống của nhỏ. Nhỏ đã chịu nhiều tổn thương, vậy khi nó đi. Nhỏ sẽ ra sao. Nó không dám tưởng tượng.

– Anh ở đây ăn cơm với hai bà cháu em được không?

Nó gật đầu. Nó thương nhỏ, nó muốn nhỏ vui, thật vui. Để bù đắp những lỗi lầm nó đã gây cho nhỏ. Ngôi nhà nhỏ, hôm nay có nhiều tiếng cười nói hơn. Nó biết Nhi đã cười rất nhiều, bà của nhỏ cũng vui vẻ kể cho nó nhiều chuyện vì theo lời kể của nhỏ, bà bảo nó lễ phép nên bà quý. Hôm nay được nhỏ Nhi nấu cho ăn. Đã lâu rồi nó không được có cảm giác này kể từ khi em đi. Những món ăn nhỏ làm không ngon và lạ như em, nhưng chúng mang một ý nghĩa chung. Dù sao Nhi cũng đang là người yêu nó.

– Món canh này ngon quá!

Nó khen, nhỏ che miệng cười, không đáp. Nó biết nhỏ thuộc mẫu con gái Á đông, nên việc được người yêu khen sẽ rất tự hào.

– Bà ăn thêm đi.

Nó tiếp. Bà nhỏ cười, răng đen vì nhuộm giống bà của nó.

– Cái thằng này… Ở nhà bà còn tiếp thêm chi? Chúng mày thanh niên sức khỏe thì ăn chứ bà no rồi. Bộ mày yêu con Nhi nhà bà hả?

Từ chiều chỉ biết chào hỏi bảo là bạn. Nên bà cũng không nói giờ bà mới hỏi đúng bữa cơm để không lảng được. Đúng là gừng càng già càng cay.

– Bà ơi! Bạn cháu mà bà.

Nhỏ Nhi chối. Nó im lặng.

– Bà hỏi vậy thôi, con bé này có tật nên giật mình đây mà. Yêu chi yêu nhưng mày phải thương cháu bà nghe không? Nó khổ từ bé rồi mà thằng bố nó không để ý gì cả.

Bà chép miệng, người già thường nói thật, họ chẳng để ý nhiều.

– Bà yên tâm đi. Cháu sẽ thương mà.

Nó nửa đùa nửa thật để có sự tin tưởng của bà và cái đỏ mặt thẹn thùng của Nhi. Nó bên ngoài thì tươi cười bên trong lại lo lắng bởi sự ngu ngốc của mình. Chỉ sau nhiều ngày thay đổi, nó bắt đầu ăn nói chẳng suy nghĩ gì hết. Việc này thật sự tai hại.

Ra về, nhỏ đưa số bảo gọi cho em khi đến nhà. Nó không về luôn mà gọi cho Tuấn, thằng bạn của nó. Chắc thằng Tuấn cũng giận nó lắm, nhưng chẳng hiểu sao nó chỉ muốn tâm sự với thằng này. Dù sao hai thằng con trai dễ thông cảm với nhau hơn. Hẹn được ở một quán nước nhỏ ven đường. Nó tránh nơi đông người vì muốn có không gian để nói chuyện. Thằng bạn nó đến nơi, mặt nhăn nhăn.

– Tôi đéo hiểu ông suy nghĩ gì nữa! Con bé đó có gì hay ho đâu mà đâm đầu vào?

Nó im im để nghe thằng bạn xả tức.

– Biết rồi à?

– Biết rồi, cả trường đồn ầm lên thì chả. Ông cứu nó khỏi chết đuối chứ gì, xong tán đổ luôn, kể cũng giỏi.

– Giỏi gì? Tôi có yêu nó đâu.

– Không yêu mà tán. Ông thần kinh à, hay định chăn. Nói thật ông bỏ cái ý định đấy đi. Ông hợp với trai ngoan hơn là trai hư đấy. Đừng có đú nữa.

Thằng Tuấn hình như bực quá nên nói to, nó bình thản.

– Giờ im cho tôi nói hay đi về? Tìm ông để nói chuyện chứ đâu phải để mắng tôi.

– Được rồi, kể đi xem nào. Tôi đang điên đầu đây.

– Chẳng qua thằng Khánh nó thách tôi tán đổ với lại chán quá nên tán, có cái gì mà điên đầu.

– Ông không thấy khổ cho nó à? Đành rằng kệ mẹ nó nhưng là con trai thì không nên làm mấy trò đấy.

Nó lắc đầu.

– Thật sự lúc đấy tôi cũng không biết mình nghĩ gì nữa, giờ cũng không biết giải thích ra sao cho ông hiểu, nhưng Ly… Ảnh hưởng tới tôi…

– Ông im mẹ đi. Giờ lại đổ tội, là tại ông. Ly đã mất… Và ông biến chất chứ đổ cho ai. Giờ giải quyết con nhỏ ấy luôn đi để lâu lại lụy nhau. Ông yếu lòng lắm, nhưng nếu ông yêu nó thì tôi không ý kiến vì đó là quyền của ông. Nhưng hãy suy nghĩ vì có nhiều người xứng đáng với ông hơn.

Nó chẳng quan tâm đó là ai. Thằng Tuấn vỗ vai nó.

– Minh này. Anh em với nhau, tôi lo cho ông, ông cứ như thế này thì không có tương lai đâu. Suy nghĩ đi, suy nghĩ kỹ vào xem ông thật sự yêu ai, thích ai. Ngoài Ly ra… Chuyện con nhỏ kia, đừng cố gieo hy vọng cho nó, hay bất kỳ ai ông không yêu. Con gái khi họ đã yêu thật lòng thì họ lụy vô cùng. Đến khi muốn buông cũng không buông được đâu.

Thằng Tuấn đi về sau vài phút. Nó thở dài. Tưởng trút bỏ được tâm sự mà giờ đến thằng bạn thân cũng coi nó là đứa không tốt, ước gì có chị ở đây để chị cho nó một lời khuyên. Vì nó biết, chỉ có chị là người hiểu nó nhất. Nhưng nó nhận ra, giờ chị chẳng còn ở cạnh nó nữa.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184
Thông tin truyện
Tên truyệnMãi mãi yêu em – Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện Set, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật20-03-2023 09:06:16
Truyện ngẫu nhiên
Duyên (Update phần 9) - Leysek
Đụ lén thím (Update phần 8)
Tà áo dài bị ướt (Update phần 7)