Tuyện Sex Teen > Dâm thư Trung Quốc > Con đường quan lộ

Con đường quan lộ

Phần 194
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Trong đêm, Diệp Tử Thanh lại nhẹ nhàng thức dậy, như bóng ma đi ra khỏi phòng ngủ, sau đó biến mất sau cánh cửa của phòng sách. Ban ngày, cô không thể biểu lộ tình cảm của mình trước mặt người khác, còn ban đêm là cơ hội duy nhất để cô ta giải tỏa tình cảm cháy bỏng của mình. Ban ngày Lương Thần thuộc về em gái Thanh Oánh, cho nên vì công bằng, ban đêm phải thuộc về cô!

Lương Thần vẫn không thể kháng cự lại sự quyến rũ càng ngày càng mê hoặc lòng người của tiểu yêu tinh. Cái cảm giác gần gũi xác thịt là điều mà cả đời này hắn chưa từng trải qua. Con vật non vừa mới được rửa tội luôn dễ khơi dậy nỗi khát khao trong lòng hắn.

Chỉ là hắn cảm thấy rất lạ, số lần Diệp Tử Thanh qua đây vào ban đêm thường xuyên như vậy, Vương Phỉ Hạm cùng ở một phòng với cô chẳng lẽ không phát giác? Hay là giống như ngày hôm đó, cố ý giả bộ như không biết gì, dung túng cho những hành vi ân ái vụng trộm của hắn và Diệp Tử Thanh? Không biết có phải cảm nhận sai, liên tục mấy đêm trong quá trình kết hợp với Diệp Tử Thanh, dường như hắn luôn cảm thấy có một đôi mắt tràn đầy khát khao luôn nhìn hắn thông qua khe cửa.

Lương Thần rất bất an, nhưng đồng thời lại có một sự kích thích và rung động mà trước giờ chưa từng có. Hắn nhớ lại những tấm ảnh khỏa thân vô cùng quyến rũ tuyệt vời trong ngăn kéo phòng khách, hắn lại nghĩ đến cái đêm say rượu, có một đôi chân nhỏ nhắn mịn màng vân vê cái ở giữa hai đôi chân của hắn!

Hắn cố gắng khống chế ý niệm xấu không có đạo đức này, nhưng luôn trong những lúc không để ý, ý niệm xấu đó lại đột nhiên dâng trào trong trí óc của hắn, khiến hắn không thể tự chủ lâm vào vực sâu của những ý tưởng trái đạo đức.

Trong sinh hoạt ngày thường, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được biểu hiện lạ thường khi Vương Phỉ Hạm tiếp xúc với hắn. Đôi mắt lạnh lùng đó, cứ như chớp động ngượng ngùng, bối rối, giãy giụa, thậm chí còn có sự lo lắng và sợ hãi đối với một kết quả nào đó!

Trong buổi họp thường vụ tỉnh ủy tạm thời được tổ chức vào ngày hôm sau, Bí thư Đảng ủy tỉnh, giám đốc sở công anh Thôi Thắng Quân đã tường thuật lại vụ án cướp ngân hàng chiều hôm qua. Y chỉ ra, do giao thông ở Liêu Dương thuận lợi, người qua lại đông đúc, thị trường phát triển, thương mại phồn vinh, cho nên rất dễ khiến cho những phần tử xấu ở bên ngoài chú ý. Những phần tử xấu này tìm kiếm mục tiêu gây án, trắng trợn tiến hành hoạt động phạm tội vi phạm pháp luật. Đặc biệt là từ năm 2008 đến nay, vụ án cướp ngân hàng ở Liêu Dương liên tục xảy ra, hàng loạt những vụ án lớn chấn động toàn quốc.

Để áp chế sự kiêu ngạo càn quấy của những phần tử phạm tội, duy trì sự ổn định và hài hòa cho Liêu Dương, Thôi Thắng Quân kiến nghị tăng khoản đầu tư cho cơ quan công an toàn tỉnh, tăng cường tập huấn kỹ năng cho nhân viên cảnh sát trong cơ quan công an toàn tỉnh, tạo lập điển hình tiên tiến, đánh trống khua chiêng tiến hành một trận đánh bão táp!

Đề nghị của Thôi Thắng Quân nhận được sự tán thành nhất trí của những ủy viên thường vụ khác. Phó chủ tịch tỉnh Lam Phúc Sinh kiến nghị chi hai mươi triệu để cải thiện điều kiện trang thiết bị cảnh sát của cơ quan công an toàn tỉnh, cùng với lệ phí để tập huấn cho nhân viên cảnh sát.

Sau khi thông qua đề tài thảo luận cuối cùng của cuộc họp, Bí thư đảng ủy tỉnh, giám đốc sở công an tỉnh, Thôi Thắng Quân tận dụng thời cơ, đề xuất khen thưởng công lao hạng nhất cho vị anh hùng Lương Thần mà chiều hôm qua đã bắn hạ năm tên cướp, và xin bộ công an cấp danh hiệu anh hùng vinh dự hạng hai.

Lời đề nghị của Thôi Thắng Quân nhận được sự đồng tình của đa số ủy viên thường vụ, trong đó bao gồm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Đoàn Liên Tùng, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lập Bản, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Lục Minh Tường. Bí thư Thành ủy thành phố Liêu Dương, Trương Anh Kiệt có hơi do dự cũng thể hiện thái độ đồng ý. Trương Anh Kiệt rất rõ bất kể là Thôi Thắng Quân, Đoàn Liên Tùng hay là Chu Lập Bản, đều là những người của bên nhà họ Lý, đề nghị của Thôi Thắng Quân chắc chắn là đại diện ý của Bí thư Lý, bởi vậy y phải cân nhắc lợi hại, nên quyết định từ từ bày tỏ thái độ sẽ tốt hơn.

Chủ tịch tỉnh Đằng Vũ nâng chung trà lên uống một ngụm, thoáng liếc nhìn Trưởng ban Tuyên giáo Lộ Ngọc Tuyền. Lộ Ngọc Tuyền như có vẻ hiểu ý lập tức hắng giọng nói:

– Đề nghị của Bí thư Thôi có lý lẽ của nó. Có công phải thưởng, có sai phải phạt! Nhưng đối với biểu hiện lập công của đồng chí Lương Thần, chúng ta có nên đợi hoàn toàn điều tra xác minh xong rồi mới quyết định sẽ thận trọng hơn? – Ý của trưởng ban Lộ có nghĩa là gì?

Thôi Thắng Quân nhíu mày, có vẻ không vui nói:

– Trưởng ban Lộ đang nghi ngờ sở công an của chúng tôi đang giả tạo sao? – Bí thư Thôi không nên hiểu lầm!

Lộ Ngọc Tuyền mỉm cười nói:

– Tôi chỉ cảm thấy, chiều hôm qua đồng chí Lương Thần vừa mới lập công, hôm nay liền xin bộ công an cấp danh hiệu anh hùng hạng nhì, dường như có hơi qua loa! – Chỉ là trình báo thôi, cụ thể có xác thực hay không còn phải đợi bộ công an ủy quyền sở công an chúng tôi kiểm tra rõ ràng, điều này thì không cần trưởng ban Lộ phải bận tâm!

Thôi Thắng Quân khẽ mỉm cười nói.

Bị Thôi Thắng Quân phản bác lại một câu, Lộ Ngọc Tuyền có vẻ giận dữ, y cười lạnh lùng nói:

– Đồng chí Lương Thần bắn hạ năm tên cướp là sự thật, nhưng thông qua đoạn phim mà người chứng kiến ghi lại, có thể thấy lúc bọn cướp xông vào đám đông, trong tình trạng có thể nguy hiểm đến an toàn tính mạng của người dân, đồng chí Lương Thần rõ ràng có khả nghi tham công cấp tiến. Hắn dồn ép bọn cướp khiến bọn chúng tức nước vỡ bờ đã nổ súng bắn vào một người dân! Có thể nói, đồng chí Lương Thần từ khi bắt đầu truy kích bọn cướp, hắn đã phạm một sai lầm là có chủ nghĩa anh hùng cá nhân!

Nghe Lộ Ngọc Tuyền nói vậy, Thôi Thắng Quân có một nỗi kích động dường như muốn lấy ly trà trên bàn đập lên đầu của tên khốn này, y cố gắng kìm nén cơn giận nói một cách mỉa mai:

– Vậy tôi xin hỏi trưởng ban Lộ, trong phút quan trọng bọn cướp giết người cướp của chuẩn bị ngồi xe chạy trốn, đồng chí Lương Thần của chúng ta nên làm thế nào mới không phạm sai lầm có chủ nghĩa anh hùng cá nhân? Là đứng ngơ ngác tại chỗ không làm gì cả đợi những đồng nghiệp ở cục và sở đến, hay là kích động quần chúng xung quanh cùng lũ cướp súng đạn đầy mình quyết chiến một trận liều chết xúc động lòng người?

Lộ Ngọc Tuyền bị hỏi ngậm miệng không nói được câu gì. Y xanh mặt phản bác nói:

– Nhưng sự thật là có người dân bị bọn cướp nổ súng bắn bị thương! Nạn nhân đó thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng!

Lộ Ngọc Tuyền cố ý nhấn mạnh hai chữ “nạn nhân”, còn về thân phận của nạn nhân đó, y tin rằng các vị ủy viên thường ủy có mặt tại đây không ai không biết. Trên thực tế, y cũng biết lời lẽ của mình căn bản không thể chống cự được, nhưng vấn đề là nhị thiếu gia nhà họ Liên bị thương cần thiết phải tìm người gánh vác trách nhiệm! Người này không thể là “tôi” không thể là “ông”, thì chỉ có thể là “hắn”!

– Đồng chí Lương Thần là một cảnh sát ưu tú không sai, nhưng hắn không phải là thần thánh. Hắn không thể suy nghĩ chu toàn không thiếu sót đến mọi chi tiết vấn đề, việc ngoài ý muốn là không thể tránh khỏi. Ông cho rằng hắn tham công cấp tiến, quan điểm này tôi thật sự không thể tán thành. Ngược lại tôi phải nói, đồng chí Lương Thần quyết đoán nổ súng bắn bọn cướp, chính là tránh sự uy hiếp tính mạng đến càng nhiều người hơn!

Thôi Thắng Quân rất rõ ràng hàm ý trong lời nói của đối phương, nhưng y lại giả vờ hồ đồ. Sở dĩ y đề cập đến vấn đề xin công của Lương Thần tại buổi họp thường ủy này, hoàn toàn là xuất phát từ chủ ý của Bí thư Lý. Thực tế ngoài danh hiệu anh hùng hạng nhì cần phải thông qua bộ công an trình báo và phê duyệt, thì bằng khen công lao hạng nhất, với thân phận là giám đốc sở công an tỉnh, y hoàn toàn có quyền trực tiếp ký vào lệnh khen thưởng ban tặng cho Lương Thần!

Thôi Thắng Quân rất hiểu, rõ ràng bí thư Lý muốn y đứng ra thám thính tình hình!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyệnCon đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật30-01-2024 18:02:24
Truyện ngẫu nhiên
Hiếp dâm ba đứa cháu (Update phần 3)
Cô giáo Thủy (Update phần 10)
Ác giả ác báo (Update phần 18) - BoyTimGirls