Tuyện Sex Teen > Dâm thư Trung Quốc > Con đường quan lộ

Con đường quan lộ

Phần 20
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Nói tóm lại, cuộc tụ họp này tương đôi hài hòa. Khúc Tiểu Binh, Kim Tuấn Dân đều thuộc tuýp người khéo léo, luôn cùng Lưu Chí Cương liên tiếp mời rượu Lương Thần. Kỳ thi tuyển nhân viên của phòng Công an huyện lúc trước có 40 người. Người mà chỉ dự thi có một lần rồi được đặc biệt đề bạt lên hàng ngũ lãnh đạo chỉ sau hai năm rưỡi làm việc chỉ có mình Lương Thần.

Lưu Chí Cương và Khúc Tiểu Binh cùng làm việc tại đại đội cảnh sát giao thông của phòng Công an huyện. Một người là phó trung đội trưởng, một người là trợ lý cho đội trưởng. Tuy khác cấp bậc và vị trí nhưng đều có khuynh hướng được lên chức. Bất kể là Lưu Chí Cương hay là Khúc Tiểu Binh, trong tay hai người này cũng nắm chút quyền lực. Nhất là Khúc Tiểu Binh, công việc chính là quản lý, khảo hạch và phê duyệt bằng lái xe. Công việc này thì béo bở không thể tả.

Về phần Kim Tuấn Dân thì hiện nay đang làm việc tại phòng chỉ đạo của trung tâm chỉ huy tổng hợp. Trương Ngữ Giai và Phùng Yến thì làm việc tại phòng chính trị.

Ngày mùng 4 đầu năm mới diễn ra cuộc gặp mặt nhưng Lưu Chí Cương, Khúc Tiểu Binh, Kim Tuấn Dân cùng với Trương, Phùng hai cô đều không đến dự. Không phải mấy người đó có ý định vắng mặt mà là vì không thể thoát ra được công việc. Trên thực tế, trong ngày họp mặt đó cũng có đến hơn 20 người không có mặt.

Trong bầu không khí như thế này thì không thể uống ít rượu được. Lưu Chí Cương, Khúc Tiểu Binh, Kim Tuấn Dân ba người liên tiếp mời rượu Lương Thần. Lương Thần vô tình đã uống đến nửa lít rượu trắng, trên mặt đã có vài phần say nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời. Công tác tại xã Hòa Bình được hai năm rưỡi, hắn nhiều lần bị lão Khương lôi đi uống rượu. Tuy rằng mỗi lần như thế đều uống đến gần như bất tỉnh nhân sự, nhưng trải qua một thời gian dài, tửu lượng của hắn cũng có sự thay đổi không nhỏ.

Đám người Lưu Chí Cương muốn kéo gần quan hệ với Lương Thần. Đại đội trị an là nơi nắm quyền nhiều nhất mà Lương Thần lại là Đại đội trưởng của chi đội đó. Như vậy, tất cả những người khác trong nhóm không thể so sánh được.

– Tiểu Thần, Phùng tỷ mời cậu một ly.

Phùng tỷ lúc này cũng đã uống không ít. Nữ cảnh sát giỏi giang này không để thua chí khí nam nhi, trực tiếp chạm cốc với Lương Thần.

Ly rượu va vào nhau phát ra tiếng kêu giòn tan. Lương Thần và Phùng Yến hai người uống cạn một hơi. Bên cạnh, Lưu Chí Cương, Khúc Tiểu Binh, Kim Tuấn Dân liên tục vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Cái ly không lớn, chỉ vừa đủ hai ngụm mà thôi. Uống một ly thì chưa say nhưng nhiều ly như vậy thì tuyệt đối phải xem lại. Lương Thần lúc này đã uống gần hai lít rưỡi rượu. Cho nên, khi vừa uống cạn ly này thì hắn cảm thấy trong người đã lâng lâng.

– Trương tỷ, tới phiên chị rồi đó. Sao chị không mời Lương Thần một ly?

Khúc Tiểu Binh dùng ánh mắt có men say nhìn người phụ nữ xinh đẹp, trong lòng có chút rung động. Năm đó, gã cũng là một trong những người theo đuổi Trương Ngữ Giai. Chỉ tiếc là gã cũng giống như những người khác chuốc lấy thất bại, trơ mắt nhìn cô gái mình thích bị người khác cướp mất đi.

Tuy gọi là Trương tỷ nhưng trên thực tế, Trương Ngữ Giai cũng chỉ lớn hơn Lưu Chí Cương có một tuổi. Năm nay, cô được 27 tuổi, độ tuổi đẹp nhất của đời người. Cô đã kết hôn ba năm trước đây. Chồng cô công tác tại phòng thư ký thuộc văn phòng Huyện ủy.

Lời đề nghị của Khúc Tiểu Binh lập tức được mọi người nhất trí thông qua. Không còn sự lựa chọn nào khác, Trương Ngữ Giai xoay qua Lương Thần, nâng ly rượu nói:

– Tiểu Thần, chúc cậu về sau công tác thuận lợi.

Chỉ có nhấp một chút rượu thôi nhưng hai gò má đã ửng hồng làm say mê lòng người. Bởi vì không biết uống rượu nên cô ít tham gia vào các bữa tiệc. Nếu như không phải nghe có Lương Thần tham gia thì Trương Ngữ Giai tuyệt đối sẽ không đến. Trong lớp học huấn luyện, Lương Thần và Trương Ngữ Giai ngồi trước sau liền nhau. Cô và Phùng Yến luôn bị Lương Thần trêu đùa cười run rẩy hết cả người. Hơn một tháng ở chung, cô dần nảy sinh cảm tình với Lương Thần, tuy đây không phải là tình yêu nam nữ. Ở trong tiềm thức, Trương Ngữ Giai rất thích tiếp xúc với Lương Thần.

Uống hết ly rượu này, Lương Thần thấy đám người Lưu Chí Cương chuẩn bị rục rịch liền vội vàng bưng cái ly của mình, che kín miệng ly lại, lắc đầu nói:

– Không được, tôi uống đủ rồi. Uống nhiều quá sẽ không về nhà nổi. – Lương Thần, tôi đã nói với ông: Nam nhân tuyệt đối không thể chính mình nói không được.

Lưu Chí Cương nắm bả vai Lương Thần, lộ ra nụ cười có phần đáng khinh, quay về phái đám người Khúc Tiểu Binh chớp mắt vài cái nói:

– Không uống nhiều lắm. Chúng tôi thì mỗi người một ly. Còn hai cô gái kia thì tùy ý. Thế nào?

Lương Thần biết ba tên này cũng không tốt lành gì. Chắc chắn là muốn đánh gục hắn. Kỳ thực tửu lượng của đám người Lưu Chí Cương cũng chỉ ngang ngửa Lương Thần. Chẳng qua là Lương Thần chịu thiệt, một chọi lấy ba, cho nên mới trong trạng thái không chống đỡ nổi.

– Không uống nữa. Uống tốt không phải là uống nhiều. Tôi đề nghị chúng ta ăn cái gì đó. Cơm nước xong, chúng ta sẽ đi Karaoke.

Tuy biết tửu lượng của Lương Thần không tồi, nhưng hai tay thì không địch nổi bốn tay, hổ dữ thì không chịu nổi bầy sói. Đám người Lương Chí Cương chiến hạ, Lương Thần khó thoát khỏi vận rủi, cho nên Phùng Yến mới lên tiếng giải vây cho Lương Thần.

Lưu Chí Cương, Khúc Tiểu Binh, Kim Tuấn Dân đều nể mặt người chị có tính cách ngay thẳng này. Cho nên khi Phùng Yến nói như vậy, cả ba người lập tức gật đầu đồng ý. Lưu Chí Cương vỗ vai Lương Thần cười nói:

– Hôm nay ông thật may mắn. Phùng tỷ đã đỡ lời cho ông. Lần sau sẽ không may mắn như vậy đâu.

Không thể không nói, Lưu Chí Cương rất khéo léo về phương diện giao tiếp. Gã muốn kéo gần mối quan hệ với Lương Thần, nhất cử nhất động đều có lực hấp dẫn vô cùng. Hơn nữa, khi có rượu vào thì người ta lại càng mở rộng tình bằng hữu hơn.

Sau khi cơm rượu no say, đám người Lưu Chí Cương đi hát Karaoke. Sáu người trên hai chiếc taxi, nhắm hướng khu vui chơi nổi tiếng nhất thị trấn có tên “Thời Gian Vàng” mà đến.

– Dạ, em cùng với Yến tỷ đi chơi. Không có việc gì. Ừ, em sẽ về sớm.

Dưới ngọn đèn Trước cổng khu giải trí”Thời Gian Vàng”, Trương Ngữ Giai trả lời điện thoại.

Phùng Yến đứng bên cạnh cố ý lớn tiếng nói:

– Có phải hay không cứ tối ngày kiểm tra vợ thế? Bảo cho anh ấy biết, tối nay ngủ lại nhà tôi.

Nghe được hai chữ “kiểm tra”, trong đầu Lương Thần bỗng hiện ra hình ảnh khuôn mặt thanh lịch của Diệp Thanh Oánh. Từ khi xuất viện đến nay, cô gái xinh đẹp như hoa bách hợp đó cứ cách hai ngày là gọi điện cho hắn một lần, mỗi lần đều không quên nhắc nhở hắn uống ít rượu, nghỉ ngơi nhiều. Lương Thần bảo với cô gái là đã quay về bệnh viện huyện kiểm tra lại một lần, sức khỏe đã không còn vấn đề gì nhưng cô gái vẫn cứ thỉnh thoảng gọi điện kiểm tra.

– Suy nghĩ gì đấy? Vào thôi!

Lưu Chí Cương đánh nhẹ Lương Thần một cái mới khiến hắn trở lại bình thường.

Thị trấn của huyện không lớn nhưng dịch vụ giải trí thì thịnh vượng vô cùng. Hơn nữa, có những đoạn đường phồn hoa vô cùng. Phòng trà, quán bar, quán Karaoke liên tiếp mọc lên. Màn đêm buông xuống, các ngọn đèn lấp lánh như sao trên trời thay nhau bật lên làm sáng cả một vùng của huyện Tây Phong.

Khu giải trí”Thời Gian Vàng” sở hữu một khu đất rộng hơn 4000m2, được trang trí hoành tráng, tiên phong trong phong cách ảo mộng, là một trong hai khu giải trí xa hoa nhất của huyện cùng với câu lạc bộ giải trí Tinh Quang.

Lưu Chí Cương sở dĩ chọn nơi này là bởi vì muốn lấy le trước mặt đám người Lương Thần. Hơn nữa, hôm qua đúng dịp chú Hai của gã có tặng cho gã một tấm vé VIP của khu giải trí này. Với tấm vé này, gã có thể được ưu đãi giảm giá 50% cho tất cả các dịch vụ.

Xuyên qua hội trường màu vàng xanh rực rỡ, dưới sự hướng dẫn của nữ nhân viên phục vụ trẻ tuổi, đám người Lương Thần được dẫn vào một căn phòng rộng lớn. Bọn hắn kêu thêm 12 chai bia cộng thêm một ít hoa quả, thịt nguội. Trong lúc chờ mang thức ăn lên, Lưu Chí Cương nhanh tay cướp mất micro nói:

– Từ từ, để tôi hát trước một bài “Bằng hữu”, mời các bạn cho một tràng vỗ tay.

Lương Thần ngồi trên ghế sa – lông màu đen. Bên cạnh là Trương Ngữ Giai mặc áo len màu trắng bó sát người. Nhiệt độ trong phòng nóng nên mọi người đều cởi áo khoác vắt lên ghế. Khúc Tiểu Binh ngồi ở một góc, ánh mắt hứng thú không rời khỏi thân hình mềm mại của Trương Ngữ Giai.

Một lát sau, nữ nhân viên phục vụ đẩy cửa mang bia, hoa quả, thịt nguội và số đồ ăn nhẹ vào.

Lưu Chí Cương và Kim Tuấn Dân hai người cầm micro thay phiên nhau hát không ngừng.

Lương Thần khui chai bia rồi nhẹ nhàng uống một ngụm. Hắn, Phùng Yến và Trương Ngữ Giai cùng nhau xem những người kia đang biểu diễn. Ai cũng cảm thấy buồn cười trước sự gào khóc thảm thiết của hai anh chàng.

Sau khi bị Khúc Tiểu Binh phản đối mãnh liệt, hai người này mới chịu kết thúc bài biểu diễn, lưu luyến đưa micro cho Phùng Yến và Trương Ngữ Giai.

So với hai anh chàng kia thì giọng ca của hai cô gái quả thật rất êm tai. Hai cô cùng ca bài”Nghe, là ai đang hát” (1) khá hay khiến cho chàng trai đang ngồi vỗ tay hoan hô.

1. Mời các bạn thưởng thức tại đây…

听 是谁在唱歌 – 刘若英/黄颜玲 / Nghe, là ai đang hát – Lưu Nhược Anh / Rene Liu | Tải, lyrics, nhạc chờ bài hát…

Chiếc di động trên bàn bỗng nhiên phát ra tiếng kêu. Trương Ngữ Giai nhìn thoáng qua, vội vàng đưa micro cho Lương Thần rồi cầm điện thoại đứng dậy ra khỏi phòng.

Lương Thần đưa micro cho Khúc Tiểu Binh. Hắn không có hứng thú ca hát. Lúc này, cảm giác say dâng lên, hắn cảm thấy có chút mệt mỏi nên đi vào toilet rửa mặt.

Phòng của đám người Lương Thần thuê không có toilet riêng cho nên hắn phải ra bên ngoài. Ngay tại hành lang, hắn thấy Trương Ngữ Giai đang cầm điện thoại nói điều gì. Hai ánh mắt nhìn nhau, Lương Thần cười gật đầu rồi sau đó tiến tới toilet cuối hành lang.

Khi Lương Thần quay trở lại hành lang thì không thấy Trương Ngữ Giai đâu. Hắn bước vào phòng hát cũng không thấy Trương Ngữ Giai ở đó. Trong lòng hắn cảm thấy nao nao.

– Trương tỷ đâu rồi?

Lương Thần hỏi Phùng Yến.

– Không phải đi nghe điện thoại sau?

Phùng Yên ngẩn người, trên mặt lộ ra nét nghi hoặc nói:

– Cô ấy đã ra ngoài hơn mười phút. Tại sao lại không thấy quay về? – Có lẽ là vào nhà vệ sinh!

Khúc Tiểu Binh vô tình đáp.

– Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu. Trương tỷ dù sao cũng là cảnh sát, không ai dám trêu chọc đâu.

Lưu Chí Cương cười nói…

Nhưng lại mười phút trôi qua, Trương Ngữ Giai vẫn không có trở về.

Phùng Yến thiếu kiên nhẫn, đứng dậy nói:

– Tôi ra ngoài xem sao. – Phùng tỷ, em và chị cùng đi!

Lương Thần cũng có chút không hiểu, vì thế cũng đứng lên.

Nhìn hai người ra khỏi phòng, Khúc Tiểu Binh do dự một chút hỏi:

– Hay là chúng ta cũng ra ngoài xem thử? – Lương Thần và Phùng tỷ đi tìm được rồi!

Lưu Chí Cương lắc đầu, lấy tay chỉ lên trên, giọng nói lộ ra vẻ cẩn thận:

– Nơi đây là địa bàn của Lý Bân. Chúng ta manh động thì không tốt.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyệnCon đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật30-01-2024 18:02:24
Truyện ngẫu nhiên
Tuyết Hân (Update phần 22)
Thung lũng hoa vàng (Update phần 14) - BA CU LA
Mùa dịch Covid (Update phần 4)
Những kẻ dâm loàn (Update phần 32)
Mùa Hạ (Update phần 15)