Tuyện Sex Teen > Dâm thư Trung Quốc > Con đường quan lộ

Con đường quan lộ

Phần 38
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

– Tiểu Nguyệt yên tâm, không ảnh hưởng gì đến ngày mai lên phố sắm đồ đâu.

Lương Thần uể oải ngồi xuống ghế sopha, một mùi hương trinh nữ xộc lên mũi, ánh mắt hắn không kìm được quét qua bầu vú căng phồng của Lan Nguyệt. Hắn nhìn thấy cô gái nhỏ này mặc chiếc áo thun của hắn, bên dưới vạt áo thun lộ ra một đôi chân dài và trắng như tuyết. Xem ra là tối nay sau khi tắm không có đồ mặc, cho nên cô mới lấy đồ của hắn mặc.

– Nhìn gì mà nhìn, dê xồm.

Chú ý tới ánh mắt rừng rực của đàn ông, cô bé chịu không được đỏ cả mặt, co giò đá vào hông của tên đàn ông đó.

Lương Thần theo bản năng giơ tay lên nắm lấy, đầy lòng bàn tay hắn là cảm giác mềm mại, trơn tru. Lan Nguyệt không nén nổi, kêu khẽ lên một tiếng, giống như bị xẹt điện vội vã rút chiếc chân nhỏ của mình về. Khuôn mặt xinh xắn tuyệt mỹ như đám mây ửng hồng, hung hăng liếc mắt người nam, thuận miệng mắng thêm tiếng dê xồm. Sau đó đi thẳng một nước vào phòng ngủ không thèm ngoái đầu lại, đóng cửa đánh rầm rồi khóa thật chặt, giống như là sợ tên dê xồm mò vào.

Lương Thần ngượng cười, cởi bỏ áo khoác đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, rồi lại lơ đãng ngẩng đầu, hiện lên trước mắt là chiếc áo ngực và quần lót nhỏ màu hồng nhạt trên giá treo đồ. Cô bé kia và hồi nãy giờ là thực hay là mơ. Lương Thần ngẩn ra một lúc rồi len lén nuốt nước bọt, lên phòng khách tắt ti vi rồi chui vào chăn.

Không được rồi, ngày mai phải đi cửa hàng gia dụng mua ga giường, nếu không ngủ như thế này không thoải mái. Lương Thần rầu rĩ nghĩ hoài, chợt nghe điện thoại trên bàn trà vang lên tiếng chuông, giơ tay với lấy đưa lên trước mặt, vừa nhìn thấy tin nhắn của Trương Ngữ Giai: “Tôi ngủ ở nhà chị Yến, tất cả đều ổn, ngủ ngon”

… Bạn đang đọc truyện Con đường quan lộ tại nguồn: https://truyenteen.pro

Phùng Yến đang trong giấc ngủ mơ mơ màng màng thì nghe thấy tiếng mở khóa cửa, không khỏi mở mắt giật mình ngồi dậy. Khóa nhà có 3 bộ, ngoài bản thân, con gái có ra, còn một bộ là gắn chung với chìa khóa nhà của Trương Ngữ Giai. Hôm qua sau khi tan học, con gái đã đi thăm bà ngoại rồi, đến chủ nhật mới về, vậy thì có khả năng là Trương Ngữ Giai thôi. Nhưng mà thời gian trễ như thế này, hơn mười một giờ mới về, chẳng lẽ trong nhà có chuyện gì xảy ra, biết đâu chừng lại cãi nhau với Phan Bách Văn rồi.

– Giai Giai!

Phùng Yến lên tiếng gọi, sau đó nghe thấy tiếng đáp trả quen thuộc vang lên từ phòng khách:

– Chị Yến, là em!

Sau đó là tiếng lê dép xoèn xoẹt, rồi bóng của Trương Ngữ Giai xuất hiện ngay tại cửa phòng ngủ.

– Sao giờ này mới tới? Cãi nhau với Phan Bách Văn hả?

Phùng Yến há miệng ngáp dài cùng với đó là ánh mắt hoài nghi, cô bỗng nhiên chú ý tới khuôn mặt ửng hồng, toàn thân trên dưới thể hiện vẻ tình xuân kiều diễm mượt mà. Với tình hình này, thì giả định đó là không đúng rồi.

– Không, không có!

Trương Ngữ Giai thể hiện một vẻ mặt thất thần, nhẹ nhẹ lắc lắc đầu, với giọng điệu ai oán lên tiếng:

– Em và anh ta, đã chẳng còn gì để cãi nữa rồi. – Giận gì mà giận chứ? Giai Giai, hai ngày nay chị thấy em có gì đó không ổn, cuối cùng là có chuyện khó khăn gì, nói chị nghe đi?

Phùng Yến nhẹ nhàng kéo tay của đối phương, để ngồi xuống giường sau đó dùng giọng nhẹ nhàng hỏi thăm.

– Phan Bách Văn, anh ta, anh ta muốn làm thư ký chuyên trách cho Bí Thư Lý Tung Kiệt, nên khuyên em tiếp con trai của Phó Chủ tịch thành phố Lang một đêm.

Việc đến đây rồi, Trương Ngữ Giai cảm thấy không có gì phải giấu diếm nữa, nên lấy lại giọng bình tĩnh nói:

– Em đã hứa với anh ta nên đêm nay em đã đến Thời Gian Vàng rồi. – Phan Bách Văn, cái thằng, cái thằng khốn khiếp ấy dám đối với em như vậy.

Phùng Yến nhảy dựng cả lên ở trên giường, bỏ mặc mọi thứ xung quanh lao ra ngoài cửa, miệng hét lớn:

– Chị không tha cho thằng lòng lang dạ sói này. – Chị Yến, chị đừng đi, em đã quyết định ly hôn với anh ta rồi.

Trương Ngữ Giai vội kéo tay đối phương lại, gấp giọng lên tiếng.

– Giai Giai, là chị đã hại đến em, Chị không nên giới thiệu em và cái tên mặt người dạ thú đó làm quen với nhau, huhuhu…

Phùng Yến xoay người ôm lấy Trương Ngữ Giai, nước mắt tuôn thành dòng, tiếng nghẹn tràn những áy náy.

– Chị Yến, không trách chị, trách là số em không tốt, gặp phải tên…

Trương Ngữ Giai nghẹn ngào, dựa vào vai Phùng Yến.

– Giai Giai, em thiệt ngốc, tại sao em lại hứa với hắn vậy chứ, cái tên khốn đó, đối với em như vậy mà em còn đi giúp hắn.

Phùng Yến rưng rưng nước mắt hỏi:

– Em để cho hắn chà đạp thân thể vậy ư? – Em cho rằng dù sao cũng cưới nhau 3 năm mà không sinh cho hắn được nửa đứa con, cho nên lần này giúp hắn là xong, sau này không còn nợ nần gì nhau nữa.

Nói đến đây mắt Trương Ngữ Giai ầng ậc nước, khuôn mặt hiện lên nét đỏ bừng, tiếng cũng nhỏ dần xuống, tiếp lời:

– Nhưng còn may cho em, không phải tên họ Lang kia, mà là, là, là… – Không phải tên họ Lang kia, vậy thì ai?

Phùng Yến kinh ngạc hỏi dồn:

– Là, là Tiểu Thần.

Trương Ngữ Giai đỏ mặt, ấp a ấp úng nói.

– Cái gì?

Phùng Yến hoàn toàn đờ người ra, mặc cho cô tưởng tượng thế nào cũng không đoán được người chiếm thân thể Trương Ngữ Giai hôm nay lại là Lương Thần.

– Tại sao lại như vậy?

Phải một lúc lâu, Phùng Yến mới bừng tỉnh, đỡ lấy vai Trương Ngữ Giai hỏi nghiêm túc:

– Cuối cùng là sự việc như thế nào? Nhanh nói với chị nào.

Trương Ngữ Giai chậm rãi ngồi xuống mép giường, điều chỉnh lại chút cảm xúc, sau đó đem chuyện xảy ra hồi tối thuật lại một lượt từ đầu đến cuối. Phùng Yến nghe xong sắc mặt biến hóa, nét mặt biến hóa theo nội dung câu chuyện của Trương Ngữ Giai. Cuối cùng nghe đến Trương Ngữ Giai chủ động trêu chọc Lương Thần thì không nhịn được, cười nhẹ thành tiếng, nhìn đối phương đỏ mặt e thẹn, trêu chọc nói:

– Nhìn không ra à nha, Giai Giai thẹn thùng nhất mà cũng biết chủ động khiêu khích đàn ông nữa. – Chị Yến…

Trương Ngữ Giai đại xấu hổ không khỏi đưa tay bịt lấy khuôn mặt nóng bừng, dưới tác dụng của rượu, cảm giác hỗn loại với sự kích thích ngoại tình, và tội lỗi đạo đức khiến cô ta to gan bước một bước, cho đến tận cùng của trầm luân khiến khát vọng bản năng không có cách nào tự kiềm chế được.

– Được rồi, tôi không nói nữa.

Phùng Yến thở dài một hơi sâu, nhẹ nhàng đưa tay vỗ vai đối phương, dịu dàng lên tiếng:

– Giống như em nói vậy, nếu như có sự chọn lựa, thì chi bằng chọn cái mà mình thích, Giai Giai, Chị hiểu em, cách nghĩ của em không sai tí nào!

Ngừng một lát lại cười:

– Chỉ là bở cho cái tên tiểu Thần đó thôi, có thể được một đêm duyên phận với Trương đại mỹ nhân, quả nhiên là diễm phúc không nhỏ nhỉ. – Chị Yến, cũng trễ rồi, em phải tắm rồi ngủ nữa.

Nói đến duyên phận hai chữ này, trong lòng Trương Ngữ Giai rất có cảm xúc. Khi đó, cô đứng bên ngoài buồng lén quan sát tình hình trong phòng bao, khi nhìn thấy Lương Thần đoán trúng ngay phóc hai lần lá bài mà Lang Bạch Vũ rút ra, cô quá rung động lúc đó, cũng nghĩ đến hai chữ duyên phận. Đây cũng là số trời đã định, định rằng Lương Thần là người đàn ông thứ hai được chiếm lĩnh thân thể cô.

– Hỏi thêm một câu, chị sẽ tha cho em.

Phùng Yến thể hiện nuh cười với vẻ trêu ngươi, nhỏ giọng bên tai Trương Ngữ Giai thầm thì:

– Lương Thần lợi hại không?

Trương Ngữ Giai mặt đỏ như máu, nhớ lại sức mạnh hung tợn của người đàn ông mãnh liệt cương cứng xuyên qua tăng thêm nỗi đau, không kìm được nên nhè nhẹ gật đầu, sau đó như cơn gió cuốn chạy ào vào nhà vệ sinh, đằng sau lập tức truyền đến tiếng cười khanh khách của Phùng Yến.

Sáng sớm chủ nhật, Lan Nguyệt nhẹ chân nhẹ tay đi ra khỏi phòng ngủ, đến trước ghế sopha ở phòng khách, nhìn người đàn ông cuộn tròn như con tôm trên ghế, chút hổ thẹn nhỏ nhoi trong lòng Lan Nguyệt đã sớm không cánh mà bay mất. Ánh mắt nhìn qua một lượt từ khuôn mặt kiên nghị của người đàn ông, Lan Nguyệt không khỏi ngẩn người ra một lát, sau đó liếc nhìn bên trái, liếc nhìn bên phải, rồi len lén đưa tay nhéo chiếc mũi cao thẳng của người đàn ông đó.

Ù ù!

Một cảm giác bí thở khiến Lương Thần không tự chủ được thở hổn hển, sau đó tỉnh dậy mở to mắt, trước mặt là cô gái với gương mặt nhỏ nhắn cùng nụ cười gian xảo. Lương Thần hiểu ngay do cô gái này kiếm cớ gây sự, trợn mắt nhìn đối phương không hài lòng, ngồi dậy nghiêm nét mặt lên tiếng:

– Mau tránh ra, anh phải mặc quần áo nữa, mà cảnh cáo em nhé, đừng tưởng mà chiếm lợi từ anh nhé. – Xí, ai mà thèm muốn anh chứ.

Lan Nguyệt quẹt quẹt cái môi nhỏ xinh xinh, liếc mắt nhìn người đàn ông tự cho rằng mình là mặt trời, buông lại một câu:

– Đồ nhỏ mọn, sau này đừng hòng muốn được nhìn bổn cô nương.

Sau đó vỗ đôi tay nhỏ vào nhau bỏ đi, để lại người đàn ông ngồi đó ngẩn người cả nửa ngày cũng không đối đáp được.

Ăn sáng xong, Lương Thần thực hiện lời hứa của mình, chạy xe chở Lan Nguyệt đi đến phố hàng hiệu, đến một loạt cửa hiệu dành cho nữ để cho Lan Nguyệt lựa chọn đồ thích hợp với mình. Đã là phụ nữ thì trời sinh đều là cuồng mua sắm. Lan Nguyệt cũng không ngoại lệ, chỉ có điều cô là người hiểu chuyện nên biết thân phận của mình, chỉ chọn một chiếc quần bò, và một chiếc áo thun dài tay, sau đó đề nghị về nhà.

Lương Thần rất hiểu lòng dạ con gái, cười mỉm lêu lêu lên mũi cô gái, rồi đem những món đồ mà cô gái vừa ý thẩy chung vào mua luôn, tiện thể mua luôn một đôi giày da nữ và một đôi giày thể thao.

Lương Thần bình thường ăn mặc chỉ cần thoải mái là được, vốn không suy nghĩ đến hàng hiệu hay không, nhưng mua cho phụ nữ, không cái nào không là hàng hiệu, áo, quần dài, tính cả tiền giày tổng cộng xài hơn 3000 tệ. Nếu là trước kia thì Lương Thần thực sự là không nỡ, nhưng mà tự nhiên không không lại được hưởng mười lăm ngàn tệ tiền thưởng cuối năm, cho đến bây giờ Lương Thần vẫn còn cảm giác phát tài lớn. Hắn luôn nhớ mãi lời dặn dò của mẹ là đừng sợ xài nhiều tiền, phải mua cho Lan Nguyệt mấy bộ quần áo cho đàng hoàng.

– Tiểu Thần ca à, mua thế này nhiều quá đi.

Vẻ mặt Lan Nguyệt tỏ ra thẹn thùng, bứt rứt xoa hai tay vào nhau.

– Không nhiều, không nhiều, nếu mà ít về không ăn nói được với mẹ.

Lương Thần cố ý thở một hơi dài:

– Từ lúc em vào nhà anh, người mà mẹ thương nhất không còn là con trai bà nữa rồi.

Lan Nguyệt lè lưỡi, cười trêu chọc, sau đó nhéo vào cánh tay Lương Thần.

Đang chuẩn bị đưa Lan Nguyệt đi mua hai bộ đồ nội y thì nghe thấy đằng sau lưng có tiếng gọi tên của hắn:

– Lương Thần…

Lương Thần dừng lại, quay đầu lại nhìn, thì thấy một thiếu nữ xinh đẹp đứng cách đó không xa, một đôi mắt xếch rất có cá tính đang nhìn hắn, hình như có phần nào giận giữ. Ngẩn ra vài giây sau, khuôn mặt Lương Thần thể hiện rõ vẻ kinh ngạc, hét lên một câu:

– Chị Đình…

Nhưng mà ánh mắt đó lại quét đến phía sau, chạm phải một nhóm người quen thuộc sau người thiếu nữ xinh đẹp đó, hắn không kìm được vẻ mặt biến sắc, kéo tay Lan Nguyệt quay đầu bước đi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyệnCon đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật30-01-2024 18:02:24
Truyện ngẫu nhiên
Hoàng Vi (Update phần 29)
Chị hàng xóm (Update phần 4)
Đảo lạnh mù sương (Update phần 31)